Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3727

“Anh Thanh, em đi trước nhé!”

Anh ta chào Dương Thanh rồi rời đi với Lệ Trần.

Lúc này, Đỗ Thất đã hóa thành cái xác cháy đen, trận đấu võ cũng hoàn toàn kết thúc, người của Võ Tông đều có vẻ cảm khái.

Võ Tông có hai cao thủ được công nhận là mạnh nhất, một người là tông chủ Đỗ Bá, còn người kia là Đỗ Thất.

Có thể nói Đỗ Thất vô cùng quan trọng với Võ Tông, nhưng giờ Đỗ Thất chết rồi, thực lực của Võ Tông cũng sẽ giảm mạnh.

Còn Dương Thanh có tiếp tục bằng lòng ở lại Võ Tông không thì không biết, dù sao mới hồi nãy, rõ ràng Đỗ Bá đã thiên vị Đỗ Thất rồi.

Giữa sân đấu võ, Dương Thanh nhíu mày, không ai biết anh đang nghĩ gì.

Trong lúc mọi người đang ngờ vực, Dương Thanh bỗng hơi nhích chân, lập tức biến mất.

“Cậu Thanh đâu rồi?”

Đỗ Minh Viễn hỏi nhỏ.

Đỗ Bá nhìn về phía Dương Thanh biến mất, sắc mặt hơi khó coi, Đỗ Thất đã chết, nếu Dương Thanh cũng rời khỏi Võ Tông thì đúng là cú sốc nặng nề với Võ Tông.

Đỗ Bá bỗng nhìn về phía Đỗ Trọng, nói với vẻ cầu khẩn: “Đỗ Trọng, cho dù thế nào thì cũng phải để cậu Thanh ở lại Võ Tông, chỉ cần cậu ấy đồng ý gia nhập Võ Tông, anh có thể nhường lại vị trí tông chủ Võ Tông”.

“Cút!”

Đỗ Trọng tức giận quát rồi quay người rời đi.

Ông ta chẳng muốn nói nhảm nữa, trước đó khi Dương Thanh đánh với Đỗ Thất, thái độ của Đỗ Bá khiến ông ta vô cùng thất vọng, bây giờ chỉ muốn rời khỏi Võ Tông.

Bảo ông ta thuyết phục Dương Thanh ở lại Võ Tông á, không thể nào.

Chỉ với thực lực mà Dương Thanh vừa thể hiện, tông chủ Võ Tông đáng gì chứ?

Nếu anh đồng ý, ngay cả những thế lực hàng đầu của giới Cổ Võ cũng rất chào đón anh.

Đỗ Bá nhìn theo bóng lưng Đỗ Trọng, trên mặt tràn ngập vẻ đấu tranh, lão ta và Đỗ Trọng là anh em ruột, đã xích mích với nhau bao năm, mãi mới đến lúc Đỗ Trọng về Võ Tông, lão ta không muốn có ngăn cách gì với Đỗ Trọng.

Nhưng hôm nay, ngăn cách giữa hai người còn lớn hơn, có lẽ Đỗ Trọng sẽ không về Võ Tông nữa.

“Bố, lần này bố sai rồi!”

Đỗ Minh Viễn nhìn Đỗ Bá bằng ánh mắt thất vọng, nói rồi quay người rời đi.

Trên mặt Đỗ Bá có vẻ đau khổ, nhưng lão ta cũng không nói gì, chỉ nhìn về phía xác Đỗ Thất rồi nói: “Chôn cất Đỗ Thất đi!”

“Vâng, thưa tông chủ!”

Cho dù thế nào, Đỗ Thất cũng là người của thế hệ trước ở Võ Tông, tuy lão ta đã chết, nhưng không thể phủ nhận rằng lão ta từng lập công lao to lớn cho Võ Tông.

Ở Đông Vực của Ma Sơn, trong mật thất ngầm tại Tàng Thư Các của Ma Tông.

Lúc này, một thanh niên đang ngồi xếp bằng.

Trong mật thất ngầm tràn ngập ma uy đáng sợ, ma uy quanh người thanh niên này càng mạnh mẽ hơn.

Khí thế khủng khiếp liên tục bùng nổ từ người thanh niên ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK