Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3065:

Lão Cửu nhìn Dương Thanh, hỏi: ‘Có phải cậu biết năm quái vật nửa người nửa máy móc kia từ đâu tới?”

Dương Thanh nặng nề nói: “Trước đây tôi có gặp phải một nhà khoa học điên, tự xưng là Black Doctor. Ông ta luôn nghiên cứu những thứ công nghệ cao nhằm vào võ thuật. Trước đây tôi cũng từng trúng kế của ông ta, bị ép uống một thứ thuốc do ông ta nghiên cứu ra, thứ này có thể tăng cao thực lực trong thời gian ngắn, nhưng nó cũng gây ra tổn thương cực lớn cho thân thể’.

“Sau này, ông ta bị sư phụ tôi là Vô Danh giết chết, nhưng không ngờ, ông ta lại xuất hiện, hơn nữa, thực lực còn trở nên mạnh hơn’.

Nghe Dương Thanh nói xong, sắc mặt lão Cửu cũng trở nên cực kì nặng nề: “Theo như lời cậu nói, gã Black Doctor này hẳn đã lợi dụng công nghệ cao để cải tạo lại thân thể của mình, dù giết gã, gã cũng sẽ có biện pháp sống lại một lần nữa”.

Dương Thanh gật đầu: “Đây chính là điểm mà tôi lo nhất, nhưng thực tế đã chứng minh, ông ta đã lợi dụng công nghệ cao và đạt tới thành quả bất tử bất diệt rồi. Giữa tôi và ông ta cũng có mối thù rất sâu, nếu để ông ta biết tôi đã ở Hoài Thành, chác chăn ông ta sẽ không bỏ qua cho tôi”.

Lão Cửu nghiêm nghị nói: “Nếu thế, chúng ta phải rời khỏi đây ngay, Dược Vương Cốc hay phủ Hoài Thành thăng, chúng ta đều gặp áp lực không nhỏ, nếu lại thêm một tay khoa học gia điên, tình cảnh của chúng ta sẽ càng thêm gay go”.

Ngay cả chính Hoài Lam cũng phải gật đầu: “Ông Cửu nói đúng, nếu không có Black Doctor, có lẽ chúng ta còn chờ thêm được một chút, nhưng lúc này, chúng ta không đợi được nữa. Một khi năm gã cao thủ cạnh thành chủ Hoài Thành đúng là sản phẩm của Black Doctor thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng”.

“Giờ còn muốn chuồn? Muộn rồi!”

Đúng lúc này, một bóng người bỗng xuất hiện trong phòng hệt như một bóng ma.

Mặt ba người đám Dương Thanh đều biến sắc.

Một cao thủ có thể lẳng lặng tiến vào phòng bọn họ mà không ai hay, liệu có thể là người thường?

Hoài Lam vừa thấy rõ người kia, sắc mặt lập tức tái nhợt.

Dương Thanh nhìn chăm chằm vào kẻ mới tới, hỏi: “Ông là ai?”

Ông già kia không đáp, chỉ nheo mắt nhìn chăm chăm Hoài Lam, lạnh lùng nói: “Phản bội thành chủ, tội chết! Giết!”

Vừa dứt lời, lão ta đã đánh ngay một chưởng về phía Hoài Lam.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, nhanh đến nỗi người kia ra tay tấn công rồi, bọn Dương Thanh mới lấy lại tinh thần.

Hoài Lam tuyệt vọng, lần này thật sự chết chắc rồi sao?

€ô ta chỉ có thể giương mắt nhìn một đòn của ông già kia đánh tới phía mình càng ngày càng gần.

Ngay khoảnh khắc này, một tia nước vụt hiện, hai mũi tên nước lao thẳng về phía tròng mắt ông lão kia.

“Hử?”

Lão ta nhướng mày, một chiêu vốn định đánh lên người Hoài Lam nay lại phải bỏ qua, đầu nhẹ nhàng nghiêng đi, hai mũi tên nước lướt sát qua da đầu lão ta.

“Phụt”

Một giây tiếp theo, hai mũi tên nước cắm thắng vào tường gạch của khách sạn.

Đúng lúc này, lão Cửu cũng đã xông lên, chản trước người Hoài Lam, cảnh giác nhìn chằm chăm ông già nọ.

Ngay cả chính lão Cửu cũng đã cảm nhận được áp lực cực lớn từ trên người ông già lạ mặt này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK