Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3710

Lão ta lạnh lùng nhìn Đỗ Bá: “Tôi tu luyện công pháp nào, cũng không cần giải thích với anh đúng không?”

Tuy lão ta không trả lời, nhưng bản thân câu nói này đã là đáp án rồi.

Đỗ Bá sầm mặt, khí thế mạnh mẽ lan ra từ người lão ta.

Lão ta lạnh lùng nói: “Đã vậy, tôi không thể làm gì khác ngoài việc đích thân thanh lý môn hộ cho Võ Tông!”

Lão ta nói rồi nhìn xung quanh, nói lớn: “Kể từ hôm nay, Võ Tông không còn Đỗ Thất nữa!”

Với tư cách là chủ Võ Tông, Đỗ Bá hoàn toàn có quyền trục xuất Đỗ Thất khỏi Võ Tông.

Đỗ Thất cười lạnh: “Anh là cái thá gì? Cũng có tư cách trục xuất tôi khỏi Võ Tông á? Cho dù bây giờ tôi chỉ là Ngụy Thiên Cảnh, anh vẫn không phải đối thủ của tôi, sau khi giết thằng nhãi kia, tôi sẽ giết anh! Giết anh xong, tôi chính là chủ Võ Tông, ai có thể đuổi tôi khỏi Võ Tông chứ?”

Trên mặt Đỗ Thất tràn ngập vẻ điên cuồng, toàn thân đầy sức mạnh, thấy mình như trẻ lại ba mấy tuổi, lão ta rất hưởng thụ cảm giác này.

Nếu được, lão ta mong mình có thể giữ trạng thái này mãi.

Sắc mặt của Dương Thanh ở phía đối diện lão ta vô cùng nghiêm nghị, anh cứ tưởng Đỗ Thất chỉ có thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nhưng bây giờ, rõ ràng khí thế của Đỗ Thất đã vượt qua bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.

Nếu dốc toàn lực, Dương Thanh chỉ có thể phát huy thực lực sánh ngang với bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ là cùng, chứ không thể giết người đã đạt đến Ngụy Thiên Cảnh như Đỗ Thất.

Tuy không giết được Đỗ Thất, nhưng chưa chắc anh đã không có sức đánh một trận.

Chỉ trong trận chiến sống còn thì mới có thể mau chóng tiến bộ hơn.

Bây giờ anh vừa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nếu muốn nhanh chóng củng cố cảnh giới này thì phải dùng một trận chiến để rèn luyện bản thân!

Nhưng nếu đánh trận này thì sẽ phải trả cái giá hơi lớn, nhỡ thua, rất có thể anh sẽ bị Đỗ Thất giết.

“Cháu không phải đối thủ của ông ta đâu”.

Đúng lúc này, Đỗ Bá bước đến sân đấu võ, chắn trước mặt Dương Thanh, trầm giọng nói.

Lão ta nói rồi lấy một cái lệnh bài ra, trên lệnh bài có hai chữ “tông chủ” lớn, đây là lệnh bài của tông chủ Võ Tông.

“Nếu ta chết, cháu sẽ đánh tiếp, nếu cháu chết, Võ Tông cũng xong, nếu cháu thắng, cháu chính là chủ của Võ Tông!”

Đỗ Bá trầm giọng nói, rõ ràng lão ta cũng không có chút phần thắng nào, giờ lão ta đi tới chỉ vì muốn liều mạng đánh một trận, cho dù lão ta không phải đối thủ của Đỗ Thất thì cũng phải tiêu hao thực lực của Đỗ Thất thật nhiều, để Dương Thanh có phần thắng cao hơn khi đánh tiếp.

“Tông chủ!”

Lời Đỗ Bá nói khiến các cao thủ Võ Tông biến sắc.

Lúc này, họ không quan tâm đ ến việc Đỗ Bá định giao chức tông chủ Võ Tông cho ai nữa, mà chỉ quan tâm đ ến sống chết của Đỗ Bá thôi.

“Sư phụ, sư phụ giúp họ với!”

Cách đó không xa, Mã Siêu nhìn về phía Lệ Trần, nói với vẻ cầu khẩn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK