Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Nghe Thượng Quan Phó nói vậy, Dương Thanh thầm nhủ không tốt rồi trong lòng, vẻ mặt nháy mắt trở nên nặng nề.

Dương Thanh híp mắt nói: “Thượng Quan Hoàng làm vậy không sợ tôi trở mặt nghiêng về nhà họ Lý?”  
Thượng Quan Phó không nói gì, nhưng Dương Thanh có thể cảm nhận được một luồng sát ý vô cùng mạnh mẽ từ trên người lão ta.

Anh biết người này rất mạnh, nhất định đã ở Siêu Phàm Cảnh.

Chỉ là anh mất hết võ công, không thể nào cảm nhận được đối phương rốt cuộc là cao thủ cảnh nào.

Với tình hình hiện tại của anh, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì thì nháy mắt giết một cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh đã là cực hạn rồi, hơn nữa bản thân còn phải chịu phản phệ.

Đúng lúc này Thượng Quan Phó lạnh lùng nói: “Thế nào? Muốn ra tay với tôi?”  
Dương Thanh nhìn chằm chằm lão ta, không hề đáp lời nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ có nên ra tay hay không.

Anh không biết thân phận của Thượng Quan Phó, nhưng từ lần trước Thượng Quan Hoàng dẫn lão ta tới gặp anh lần đầu tiên, anh đã cảm nhận rõ có điều gì đó không đúng.

Vì lúc Thượng Quan Hoàng thử thăm dò anh, có mấy lần đều lén liếc nhìn về phía Thượng Quan Phó.

Từ đó có thể thấy, Thượng Quan Phó không phải cấp dưới của Thượng Quan Hoàng, mà có thân phận rất cao.


Hôm nay lão ta tới canh chừng anh, đương nhiên là không sợ anh bỗng dưng ra tay.

Nếu là vậy thì thực lực của đối phương hẳn là ở trên Siêu Phàm Nhất Cảnh.

Nghĩ tới đây, Dương Thanh từ bỏ việc ra tay, lạnh lùng nói: “Nếu tôi đã nói muốn giúp Hoàng tộc đối phó nhà họ Lý, đương nhiên sẽ không nuốt lời.

Nhưng nếu Hoàng tộc đối xử với tôi như vậy thì xin lỗi, tối nay tôi sẽ không xen vào chuyện giữa Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý!”  
Đồng thời, Dương Thanh đã chuẩn bị sẵn thời cơ tốt nhất để tùy lúc lùi về phía sau.

Một khi Thượng Quan Phó muốn ra tay với anh, anh sẽ lập tức uống đan dược mà Phùng Tiểu Uyển để lại cho anh.

Chỉ cần anh có thể khôi phục võ thực lực võ đạo đỉnh phong, thì sẽ có lòng tin giết được cao thủ thần bí trước mặt.

Lúc anh đã chuẩn bị tốt nhất thì Thượng Quan Phó cũng nhìn anh chằm chằm, sát khí quanh người lão ta nổi lên cuồn cuộn nhưng lại không ra tay ngay, rõ ràng là lão ta cũng rất băn khoăn trong lòng.

Khoảng hai phút sau, sát ý trên người Thượng Quan Phó dần dần biến mất, lão ta nhìn Dương Thanh chăm chú rồi lạnh lùng nói: “Nếu cậu dám trêu đùa chúng tôi, cậu nhất định sẽ hối hận!”  
Dứt lời, lão ta nói xoay người rời đi.

Dương Thanh thấy lão ta bước về phía trước vài bước rồi biến mất trong không khí.

Đến khi lão ta rời khỏi rồi anh mới thầm thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt nghiêm túc trước này chưa từng có.

Thượng Quan Phó khiến anh cảm thấy lão ta rất mạnh.

Tuy anh đã mất hết võ công, không thể nào cảm nhận được sự dao động của khí thế võ đạo.

Nhưng dù sao anh vẫn còn thể xác của cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh, vừa nãy anh cảm nhận rất rõ ràng về sát ý mạnh mẽ của lão ta dành cho anh.

Thực lực của Thượng Quan Phó rất có thể đang ở trên Siêu Phàm Tam Cảnh.

“Xem ra đúng như lời Thượng Quan Nhu nói, Thượng Quan Hoàng không bao giờ làm chuyện lão ta không chắc chắn.

E là dù không có mình, Hoàng tộc muốn lật đổ nhà họ Lý cũng không khó khăn gì”, Dương Thanh lẩm bẩm.

Hôm nay từ cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ trở lên trong Hoàng tộc họ Thượng Quan đã tới nhà họ Lý hết rồi.

Số còn lại đều là những người bị thương bị bệnh, còn cả người bình thường dưới Thần Cảnh.


Nhưng Hoàng tộc cũng không cần lo lắng gì, nơi này là địa bàn của Hoàng tộc họ Thượng Quan, có người bảo vệ Hoàng tộc canh giữ, nếu nhà họ Lý dám đánh tới thật thì chỉ e sẽ thu hút sự chú ý của người bảo vệ.

Dương Thanh không dám chậm trễ, tìm một chiếc xe rồi xuất phát từ phủ Thượng Quan Hoàng, một mình lái xe tới nhà họ Lý.

Không phải là anh thật sự muốn tới nhà họ Lý mà anh hiểu rất rõ, nếu Thượng Quan Hoàng đã sắp xếp cao thủ thần bí vừa rồi canh chừng anh thì đương nhiên sẽ có những người khác cũng lo chuyện này.

Nếu bây giờ anh quay xe, đi càng xa hướng đi tới nhà họ Lý thì e rằng Thượng Quan Hoàng sẽ lập tức biết tin này.

Một khi Hoàng thành bị phong tỏa, anh muốn rời khỏi lần nữa sẽ rất khó.

Đúng vậy thật, ngay lúc anh lái xe rời khỏi Hoàng tộc, Thượng Quan Hoàng đang gấp gáp đi tới nhà họ Lý đã nhận được điện thoại: “Hoàng Chủ, Dương Thanh một mình lái xe tới nhà họ Lý”.

“Được, tôi biết rồi!” Thượng Quan Hoàng nói.

Ngay lúc mấy chục chiếc xe của Hoàng tộc họ Thượng Quan đi tới nhà họ Lý, ở trang viên nhà họ Lý, trong mật thất tu luyện của Lý Trọng.

“Bố, không xong rồi, xảy ra chuyện lớn rồi! Thượng Quan Hoàng đích thân dẫn tất cả cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc đi về phía nhà họ Lý chúng ta”.

Lý Giang Hùng mặc kệ Lý Trọng còn đang tu luyện trong mật thất, lão ta xông thẳng vào trong, vẻ mặt sợ hãi nói.

“Con nói gì?”  
Lý Trọng lập tức đứng bật dậy, vẻ mặt giận dữ: “Con chắc chắn tin này là thật?”  
Lý Giang Hùng sắp khóc tới nơi, vội vàng gật đầu: “Rất chắc chắn! Từ Hoàng tộc Thượng Quan đến nhà họ Lý chỉ có một con đường chính, đoàn xe của họ vô cùng khí thế, khua chiêng gõ trống.

Tin tức này đã gây chấn động cả Hoàng thành, rất nhiều gia tộc đều đang suy đoán có phải Hoàng tộc muốn tiêu diệt nhà họ Lý chúng ta hay không”.


Vẻ mặt nặng nề của Lý Trọng hơi đáng sợ, Lý Giang Hùng không dám nói nữa, chờ lão ta ra lệnh.

Dù hiện giờ nhà họ Lý đã rất mạnh, nhưng nếu không có cao thủ Siêu Phàm Cảnh Lý Trọng thì nhà họ Lý còn lâu mới là đối thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Lý Trọng im lặng một lát rồi mới cắn răng nghiến lợi nói: “Nếu Hoàng tộc Thượng Quan gấp gáp muốn chết như vậy, bố sẽ cho chúng được như ý!”  
Vẻ mặt Lý Giang Hùng lập tức trở nên kinh hãi, lão ta vội vã nói: “Bố, bố đừng quên, còn có một Dương Thanh.

Nếu Hoàng tộc họ Thượng Quan dám đột ngột ra tay với nhà họ Lý, nhất định là do đã thỏa thuận gì đó với Dương Thanh”.

Lý Trọng đập một chưởng thật mạnh xuống cái bàn đá trước mặt, cái bàn đá lập tức biến thành bột mịn.

Trên người lão ta vờn quanh khí thế võ đạo cực kỳ đáng sợ khiến Lý Giang Hùng liên tiếp lui về phía sau.

Trong ánh mắt Lý Trọng tràn đầy vẻ tức giận và đáng sợ, lão ta đã sớm đoán được sẽ có ngày này, chỉ là không ngờ nó lại tới nhanh như vậy.

Lão ta vừa nói vừa đi tới trước mặt con sư tử đá sau mật thất, tay phải ấn lên đầu sư tử, xoay nhẹ.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK