Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3233:

Vừa rồi, Hoài Lam đã biết chuyện ở phủ Hoài Thành, bèn thuật lại toàn bộ cho Phùng Tiểu Uyển.

Phùng Tiểu Uyển lo âu hỏi: “Chị Lam, chị nói xem, giờ phủ Hoài Thành vội vã mở rộng nhân số như thế, đợi ổn định lại rồi, liệu thành chủ Hoài Thành có dẫn người tới tấn công Mục phủ không?”

Hoài Lam gật đầu ngay tắp lự: “Có! Theo những gì chị biết về thành chủ Hoài Thành, ông ta luôn hành động vô cùng cẩn trọng, nếu đã thấy rõ tiềm lực của anh Thanh rồi, chắc chắn ông ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh ấy đâu”.

“Có điều, hiện anh ấy đang ở trong Mục phủ, có Mục thành chủ và kiếm khách Ảnh Tử bảo vệ, thành chủ Hoài Thành tạm thời không dám tấn công tới đây, nhưng hôm nay ông ta đã có hành động rầm rộ như vậy, thực lực của phủ Hoài Thành chắc sẽ tăng vọt lên nhanh thôi”.

“Chỉ cần bên ông ta có thêm một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong nữa, chắc chắn sẽ dẫn người tới đánh Mục phủ. Lần thứ hai tấn công nơi này, ông ta sẽ chuẩn bị chu đáo hơn lần trước, khi đó, Mục phủ sẽ lâm nguy”.

“Mục phủ lâm nguy, anh Thanh cũng sẽ rơi vào vòng nguy hiểm, cho nên, chúng ta phải tìm cách lặng lẽ mang anh ấy rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt”.

Ngay khi Hoài Lam và Phùng Tiểu Uyển còn đang lo lắng, thành chủ Hoài Thành đã đích thân dẫn các cao thủ tới những gia tộc từng cử cao thủ rình rập phủ Hoài Thành, bắt đầu tấn công tiêu diệt.

Những gia tộc chịu quy phục thành chủ Hoài Thành, lão ta sẽ cho tất cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của gia tộc đó uống thuốc độc để khống chế, còn những gia tộc cứng cỏi không chịu khuất phục thì đều bị phủ Hoài Thành diệt sạch.

Từng ngày trôi qua, phủ Hoài Thành liên tục được mở rộng, trước đó vốn đang trong tình trạng thực lực suy kiệt sau hai cuộc chiến, chỉ sau một tuần ngắn ngủi, thực lực của phủ Hoài Thành đã tăng vọt trở lại.

Hiện nay, số lượng cao thủ Siêu Phàm Cảnh của phủ Hoài Thành đã gấp đôi số lượng ở thời kì mạnh nhất trước đây.

Cũng trong một tuần này, Dương Thanh không ngừng học tập vận dụng sức mạnh nguyên tố Thủy, mặc dù không cách nào tu luyện nâng cao cảnh giới võ thuật nhưng lực tỉnh thần của anh đang nhanh chóng tăng vọt.

Cùng với sự tăng trưởng nhanh chóng của lực tỉnh thần, khả năng vận dụng sức mạnh nguyên tố Thủy của anh cũng đạt tới đỉnh cao.

Hoài Lam và Phùng Tiểu Uyển vẫn muốn mang Dương Thanh rời khỏi Mục phủ nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội, dẫu sao, nơi này cũng là Mục phủ, hai cô muốn mang một người đang ở trạng thái ngủ say ra khỏi nơi này mà không để bất cứ ai phát hiện thì quả là một việckhông thể thực hiện được.

Hôm nay, bên trong gian phòng của Mục thành chủ đột nhiên truyền ra một uy lực võ thuật vô cùng khủng khiếp.

Kiếm khách Ảnh Tử đang canh giữ bên ngoài cửa lập tức cảnh giác, ông ta đi tới trước cửa, hơi thở võ thuật sánh ngang cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đột nhiên bùng phát từ trên người ông ta.

Kiếm khách Ảnh Tử lạnh lùng quát: “Trong vòng một phút, tất cả đều phải di chuyển cách xa nơi này tối thiểu năm trăm mét, băng không, giết không cần hỏi!”

Nghe vậy, đám cao thủ của Mục phủ còn đang tò mò muốn tìm hiểu chuyện gì vừa xảy ra liền vội vã lùi lại ngay lập tức.

Kiếm khách Ảnh Tử cảm thấy, lúc này chính là thời khäc quan trọng nhất của Mục thành chủ, ông lão đã bế quan một tuần nay, hiện ông ta phải canh chừng hết sức cẩn thận, nếu lúc này có sát thủ do thế lực khác cử đến tập kích Mục thành chủ thì nhất định Mục thành chủ sẽ gặp nguy hiểm.

Giống như lần trước, trong ngày Mục phủ và phủ Hoài Thành khai chiến, nếu không phải vụ tự phát nổ của Dược Vương làm gián đoạn quá trình đột phá đồng thời làm ông ta bị thương, thì nay, cảnh giới võ thuật của ông ta đã bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

Hôm nay, Mục phủ đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, rất nhiều thế lực đều đang rình rập quanh đây, trong tình huống này, ông ta nhất định không thể để Mục thành chủ gặp bất trắc gì.



Chương 3234:

Cũng may, mọi việc đều thuận lợi, không có bất kỳ điều gì ngoài ý muốn xảy ra, hai mươi phút sau, hơi thở võ thuật trong căn phòng dần tan biến, chỉ chốc lát, cửa phòng bị đẩy mở, Mục thành chủ thong thả bước ra ngoài.

“Thành chủ!”

Gặp lại Mục thành chủ, kiếm khách Ảnh Tử kích động và vui mừng vô cùng, ông ta nhìn xuống hai chân Mục thành chủ, mừng rỡ kêu lên: “Hai chân ngài đã khôi phục rồi?”

Mục thành chủ cũng nở một nụ cười ấm áp, gật đầu và nói: “Y thuật của Tiểu Uyển thật chẳng khác gì thần tiên, đợt trị liệu lần trước có tác dụng rất lớn, lần này, tôi bế quan tu luyện, thực lực lại tiến thêm một bước, năng lực tự khôi phục cũng tăng lên rất nhiều, cho nên mới có thể nhanh chóng đi lại được như thế”.

“Chỉ có điều, hiện giờ chân tôi cũng chỉ tạm thời đi lại được trong khoảng thời gian ngắn, không thể di chuyển quá lâu, muốn hoàn toàn khôi phục lại trạng thái bình thường, có lẽ còn cần nhờ Tiểu Uyển trị liệu thêm”.

Kiếm khách Ảnh Tử lúc này mới ý thức được, khí thế võ thuật trên người Mục thành chủ đã mạnh hơn, nhưng không phải do Mục thành chủ cố tình thả ra mà là bởi thực lực bản thân trở nên mạnh mẽ, không tự chủ được nên phát ra khí thế bén nhọn này.

Kiếm khách Ảnh Tử bèn hỏi: “Thành chủ, ngài đã đột phá lên Thiên Cảnh Nhất Phẩm rồi sao?”

Mục thành chủ cười cười, lắc đầu: “Chỉ là võ thuật có tiến bộ một bước mà thôi, Thiên Cảnh Nhất Phẩm nào có dễ dàng bước vào như vậy được? Từ xưa tới nay, có bao nhiêu cao thủ tới được cảnh giới như tôi rồi, nhưng hao hết cả đời cũng không thể bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm.

Nói xong, ông lão lại ngồi vào xe lăn, nói với kiếm khách Ảnh Tử: “Tạm thời bảo mật tin tức tôi đã có thể đi đứng trở lại”.

Kiếm khách Ảnh Tử vội thưa: “Vâng!”

Mục thành chủ bỗng hỏi: “Dương Thanh thế nào rồi?”

Kiếm khách Ảnh Tử lắc đầu, sắc mặt trở nên nặng nề: “Vẫn còn đang ngủ say, chỉ có điều, tôi cảm thấy rất kì quái, rõ ràng cậu ấy chưa tỉnh lại nhưng mỗi ngày đều có một lực tinh thần vô cùng mạnh mẽ tản ra từ trên người cậu ấy. Không chỉ có thế, mỗi ngày cậu ấy đều tu luyện sức mạnh nguyên tố Thủy, trong một tuần khi ngài bế quan tu luyện, lực tinh thần và sức mạnh nguyên tố Thủy của cậu ấy có thể nói là tăng vọt lên cũng không quá lời”.

Nghe vậy, Mục thành chủ trầm mặc hồi lâu mới nói: “Đi theo tôi qua thăm Dương Thanh.

“Vâng!”

Kiếm khách Ảnh Tử đẩy xe đưa Mục thành chủ tới phòng bệnh của Dương Thanh.

“Ông Mục, ông Ảnh Tử!”

“Mục thành chủ, Ảnh Tử tiền bối!”

Phùng Tiểu Uyển và Hoài Lam thấy hai người tới liền bước ra chào.

Mục thành chủ gật đầu, nhìn về phía giường bệnh của Dương Thanh, hỏi Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, tình hình hiện nay của Dương Thanh thế nào?”

Phùng Tiểu Uyển thở dài, lên tiếng: “Thực sự hì cháu cũng không rõ rốt cuộc anh Thanh bị làm sao, rõ ràng vết thương trên người đều đã khôi phục nhưng vần không sao tỉnh lại được, nếu không phải cháu biết anh ấy thật sự chưa tỉnh, có khi cháu còn nghi rằng anh ấy đang giả bộ ngủ đấy”.

Đúng lúc này, Mục thành chủ bỗng đứng dậy khỏi xe lăn, thong thả đi từng bước tới chỗ Dương Thanh.

Thấy ông lão có thể đứng lên đi lại, Hoài Lam kinh ngạc hô: “Mục thành chủ, chân ngài đã khôi phục rồi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK