Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2535:

 

Lúc này rõ ràng hai người đều bộc phát trạng thái mạnh nhất, ngay cả Diệp Lâm cũng phải tránh né mũi nhọn, liên tục lùi về sau mấy chục mét.

 

“Oành oành oành!”

 

Tiếng va chạm khủng bố vang vọng khắp Yến Sơn.

 

Mỗi lần hai người va chạm, cả ngọn núi Yến Sơn dường như sắp nổ tung, lúc này cao thủ của các thế lực hàng đầu ở khắp nơi kéo quân vào Yến Đô đều nhìn về phía Yến Sơn bằng vẻ mặt kinh ngạc tột độ.

 

Cùng lúc đó trong gia tộc Vũ Văn ở Yến Đô.

 

Vũ Văn Cao Dương đứng trước cửa sổ sát đất to lớn nhìn về phía Yến Sơn, trong mắt tràn đầy lo lắng.

 

Đương nhiên ông ta biết rõ hôm nay là tiệc mừng thọ 100 tuổi của Diệp Lâm, thông qua một số kênh tin tức đặc biệt, ông ta cũng biết Dương Thanh và Diệp Lâm đã trở mặt với nhau.

 

Lúc này người đang chiến đấu rõ ràng là Dương Thanh.

 

Chỉ là ông ta không biết người đang đánh nhau với Dương Thanh là ai, nhưng cách xa mấy ngàn mét mà ông ta cũng có thể cảm nhận được luồng khí thế võ thuật khủng bố truyền đến từ Yến Sơn. Vậy nếu ở ngay hiện trường chiến đấu bầu không khí sẽ khủng bố cỡ nào?

 

“Dương Thanh, con tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì!”, Vũ Văn Cao Dương chắp hai tay lại như đang cầu xin ông trời phù hộ cho Dương Thanh.

 

Đúng lúc này bỗng vang lên tiếng gõ cửa.

 

“Vào đi!”

 

Vũ Văn Cao Dương thu lại tâm trạng, hờ hững nói.

 

Cửa phòng bị đẩy ra ngay lập tức, một bóng người trẻ tuổi bước vào.

 

“Văn Bân? Sao con lại đến đây?”, nhìn thấy Vũ Văn Bân, Vũ Văn Cao Dương nhíu mày.

 

Vũ Văn Bân đứng trước mặt Vũ Văn Cao Dương bỗng nhiên lên tiếng nói: “Bố, con có một việc muốn nhờ bố chỉ dạy”.

 

“Chuyện gì?”, Vũ Văn Cao Dương hỏi.

 

“Có một việc nếu con làm rồi sẽ mang đến lợi ích khổng lồ cho con, bố nghĩ con có nên làm không?”, Vũ Văn Bân hỏi.

 

Không biết tại sao Vũ Văn Cao Dương luôn cảm thấy hôm nay Vũ Văn Bân rất khác lạ.

 

“Nếu chuyện đó có lợi cho con thì đương nhiên con nên làm rồi”, Vũ Văn Cao Dương im lặng một hồi rồi nói.

 

“Nhưng nếu nói chuyện này là dùng mạng sống của bố để đổi lấy lợi ích khổng lồ cho con, thì con phải làm sao đây?”

 

Vũ Văn Bân lại lên tiếng, nhưng lần này trong mắt anh ta lại lóe lên sát khí mãnh liệt.

 

Sắc mặt Vũ Văn Cao Dương nhất thời thay đổi, giận dữ hét: ‘Anh muốn giết tôi sao?”

 

Vũ Văn Cao Dương nổi giận vì cảm nhận được sát ý vô cùng mãnh liệt từ trên người Vũ Văn Bân.

 

Dù thế nào đi nữa, ông ta cũng không ngờ được có một ngày đứa con trai ruột lại muốn giết mình.

 

Vũ Văn Bân không trả lời ông ta mà nói với vẻ mặt vô cảm: “Bây giờ tôi chỉ hỏi ông một chuyện thôi, rốt cuộc ông có định truyền vị trí chủ gia tộc này lại cho tôi không?”

 

“Vị trí này vốn thuộc về mày”.

 

Hai mắt đỏ bừng, Vũ Văn Gao Dương nói tiếp: “Giờ mày định chiếm vị trí chủ gia tộc rồi giết tao sao?”

 

Vũ Văn Bân vẫn không trả lời câu hỏi này mà chỉ cười lạnh, nói: “Vũ Văn Cao Dương, ông đừng có lừa gạt tôi nữa. Hai ngày trước, lúc Dương Thanh đến tìm ông, tôi đã nghe thấy hết toàn bộ cuộc trò chuyện giữa hai người”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK