Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2995:

Sau khi nghe thấy Dương Thanh nói thế, lão Cửu cuống cả lên, vội nói: Dương Thanh, cậu đừng làm loạn, dù sao cậu cũng chỉ mới đến Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ, cho dù cậu sở hữu huyết mạch cuồng hóa thì cũng không thể đánh bại cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ đâu”.

“Đừng quên mục đích của chúng ta khi tới Hoài Thành lần này, đó là giết Lưu Ba, hóa giải cổ trùng Vô Tâm trong người cậu, chứ không phải liều mạng với cao thủ của Dược Vương Cốc”: Ông lão chưa biết Dương Thanh đã bước vào Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ.

Dương Thanh bình tĩnh nói: “Tôi điều tra được, rất có thể Lưu Ba đang ở Dược Vương Cốc, tôi và Dược Vương Cốc đã kết thù rồi”.

Lão Cửu lập tức im lặng, một lúc lâu sau mới nghiêm nghị nói: “Nếu vậy thì chỉ có thể liều mạng đánh một trận thôi!”

Đúng lúc này, một luồng khí thế đáng sợ bỗng giáng xuống phủ Hoài Thành, Dương Thanh hơi híp mät, nghiêm nghị nói: “Người của Dược Vương Cốc đến rồi!”

Lão Cửu vội nói: “Nếu có thể không ra tay thì cố gắng đừng ra tay, cho dù muốn đánh thì cũng phải chờ tôi đến phủ Hoài Thành đã”.

Dương Thanh đáp: “Được!”

Cùng lúc đó, ở lối vào phủ Hoài Thành, ba cao thủ có khí thế đáng sợ vừa bước xuống xe, hơi thở của người đứng chính giữa vô cùng mạnh mẽ.

Sau khi cảm nhận được khí thế mạnh mẽ từ phía đối phương, hai người lính đứng ở cửa phủ Hoài Thành đều có vẻ sợ sệt.

“Nơi này là phủ Hoài Thành…”

Hai người lính còn chưa dứt lời, một cao thủ đã quát: “Cút!”

Ba cao thủ rảo bước thẳng vào phủ Hoài Thành.

Hai người lính chỉ thấy lạnh thấu xương, họ đứng đờ ra, thậm chí quên cả ngăn cản, cứ trơ mắt nhìn ba cao thủ kia tiến vào phủ Hoài Thành.

Mãi đến khi bóng lưng của ba người đó khuất hẳn, họ mới ¡ hoàn hồn, vội lấy bộ đàm ra gọi: “Có ba cao thủ với thân phận không rõ xông vào phủ, cần giúp đỡ! Cần giúp đối”

Trong lúc nhất thời, ở phủ Hoài Thành, tiếng cảnh báo lập tức vang lên, những cao thủ với khí thế mạnh mẽ xông đến từ bốn phương tám hướng.

Ba cao thủ của Dược Vương Cốc nhanh chóng bị m ười cao thủ Siêu Phàm Cảnh bao vây.

Nhưng không cao thủ Siêu Phàm Cảnh nào dám xông lên trước, họ đều nghiêm nghị nhìn chăm chăm vào ba cao thủ của Dược Vương Cốc.

“Trong vòng mười giây, cút khỏi tầm mắt của chúng tôi, bằng không đừng trách chúng tôi không khách sáo!”

Cao thủ dẫn đầu bên Dược Vương Gốc lạnh lùng nói, đồng thời, một luồng khí thế đáng sợ bắt đầu lan ra từ người ông ta, phóng thẳng về phía cao thủ của phủ thành chủ.

Các cao thủ của phủ thành chủ đều có vẻ nghiêm nghị, họ đã cảm nhận được khí thế không gì sánh nổi từ cao thủ của Dược Vương Gốc.

Ở phủ thành chủ bây giờ, có lẽ chỉ có thành chủ và mấy cao thủ đứng đầu mới đủ sức đánh với cao thủ của Dược Vương Gốc, còn họ vốn không phải đối thủ.

“Nơi này là phủ thành chủ, tốt nhất các người nên nghĩ cho kỹ rồi mới quyết định xem có ra tay không”.

Cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong dẫn đầu các cao thủ bên phủ thành chủ nghiêm nghị nói.

“Rầm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK