Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2870:

Tất cả mọi người đều sững sờ nhìn Thượng Quan Dục. Ngược lại, Thượng Quan Dục rất bình tĩnh, không đi giết Diệp Giang, sau khi giết bốn cao thủ trong tích tắc liền rời khỏi võ đài.

“Cậu Thanh, cậu có cần để người sống trở về nhăn lời?”

Thượng Quan Dục cung kính nhìn Dương Thanh hỏi.

Dương Thanh không trả lời chỉ nhìn chằm chăm Diệp Giang nói: “Cút về nói cho Diệp Lâm biết, đợi sau khi tôi xử lý xong việc của mình sẽ đi Hoàng tộc họ Diệp tìm ông tat”

Diệp Giang như được đặc xá, vội vàng nói: “Tôi sẽ nói nguyên văn lời của cậu!”

Bởi vì hoảng sợ cơ thể của anh ta khẽ run.

Dù anh ta là cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ nhưng cũng sợ chết chứt Không cần Dương Thanh ra tay đã có người chủ động giết cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp.

Sợ là bây giờ chỉ cần Dương Thanh ra lệnh, các cao thủ của ba Hoàng tộc lớn khác sẽ cùng chạy tới Hoàng tộc họ Diệp ngay lập tức.

Diệp Giang vừa lăn vừa bò rời khỏi hiện trường, không khí đột nhiên im lặng, không ai dám nhúc nhích, mọi người đều nơm nớp lo sợ.

Lúc này Thượng Quan Dục lại đi lên võ đài lần nữa, ánh mắt liếc nhìn khắp chung quanh, lạnh giọng nói: ‘Còn ai dám khiêu chiến với tôi nữa không?”

Vừa rồi, ông ta đã một mình đánh bại tất cả mọi người của Hoàng tộc họ Diệp, chỉ còn một mình Diệp Giang sống sót.

Một đám cao thủ có mặt ở đây trên cơ bản đều là cao thủ dưới Thần Cảnh đỉnh phong, còn ai dám ra đấu với Thượng Quan Dục nữa đây?

Nhất thời, hơn một trăm cao thủ Thần Cảnh vốn đến tham gia đấu võ thế mà lại không có ai dám tham chiến tiếp.

“Cuối cùng cho các người suy nghĩ thêm một phút nữa. Nếu vẫn chưa có ai muốn khiêu chiến thì coi như các người bỏ quyền thi đấu!”

Thượng Quan Dục bồng thốt lên lần nữa.

Cả hiện trường vẫn yên lặng không một tiếng động.

€ó người rục rà rục rịch, muốn lên võ đài đánh một trận nhưng nghĩ tới lúc nãy ngay cả cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp mà Thượng Quan Dục còn giết huống chỉ là bọn họ?

Thế là, cao thủ vốn tham gia thi đấu đành phải từ bỏ quyền tham gia.

Chớp mắt đã tới một phút.

Thượng Quan Dục bỗng lên tiếng: “Nếu vậy thì coi như các người đều tự từ bỏ quyền tham gial”

Nói xong lão ta đi tới bên cạnh Dương Thanh hơi cúi người nói: ‘Cậu Thanh, tôi nhận thua với cậu!”

Dương Thanh hờ hững nhìn Thượng Quan Dục. Lão già này quả thật rất biết điều.

Biết anh không thích lãng phí thời gian, thế là Thượng Quan Dục tự mình ra tay, dùng thủ đoạn nhanh như chớp giết bốn cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp, khiến mọi người đều kinh sợ.

Sau đó lão ta lại nhận thua Dương Thanh, cứ như vậy Dương Thanh không cần tham gia đấu võ mà cũng có thể trở thành quán quân cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô.

Long Tấn và Đoàn Diệp cũng sững sờ, lúc này trong lòng chỉ có tiếc nuối. Thượng Quan Dục làm như vậy nhất định sẽ chiếm được sự ưu ái của Dương Thanh.

Bây giờ gần như có thể xác định Dương Thanh chính là Vương của Yến Đô, việc kế thừa Đế Thôn cũng rất ổn thỏa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK