Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3404

Thoáng chốc, đám cao thủ vây xung quanh ông lão mặc trang phục đời Đường đó đều nhao nhao lên tiếng.

Bọn họ giận dữ nhìn về phía Dương Thanh như thể chỉ muốn xé xác anh ngay tại chỗ.

Dương Thanh cũng đã biết thân phận của ông lão mặc trang phục đời Đường này, ngay cả Đinh Văn Trác, người đến từ một trong năm gia tộc lớn ở phía Bắc còn phải cung kính gọi lão ta là đại nhân Bách Lý, thân phận người này đã được nói rõ rồi, lão ta đến từ gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý.

“Bách Lý Yến có quan hệ gì với ông?”

Dương Thanh bỗng lên tiếng hỏi lão ta.

Ông lão mặc trang phục đời Đường kia chợt nheo mắt, hình như rất bất ngờ khi nghe Dương Thanh có quen biết Bách Lý Yến.

“Dù cậu có quen biết Bách Lý Yến thì hôm nay tôi cũng phải giết cậu!”

Lão ta lạnh lùng nói: “Trong gia tộc họ Bách Lý, Bách Lý Yến chỉ là một con sâu cái kiến, dù ông ta có mặt ở chỗ này, tôi muốn giết cậu thì ông ta cũng không dám ngăn cản đâu”.

Thật không ngờ trong gia tộc họ Bách Lý, lão già này còn có thân phận cao hơn cả Bách Lý Yến.

Bách Lý Yến ép bố ruột của Mã Siêu phải chết, vì vậy Mã Siêu mới phải mượn sức mạnh của Thị Huyết Châu trong cơ thể, phát huy thực lực ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh, liều mạng đánh một trận với Bách Lý Yến.

Chỉ đáng tiếc, tuy Mã Siêu có được sự trợ giúp từ Thị Huyết Châu trong người, dù Bách Lý Yến không địch lại Mã Siêu nhưng vẫn kịp thời trốn khỏi Hoàng tộc họ Phùng.

Dương Thanh không ngờ rằng, trở về Yến Đô lại có thể gặp người của gia tộc họ Bách Lý.

Dương Thanh cười lạnh một tiếng, lão già khốn kiếp này còn tưởng anh dựa thế Bách Lý Yến nên mới dám phách lối trước mặt lão ta như vậy.

Lão già mặc trang phục đời Đường chợt lên tiếng: “Ranh con, hiện giờ cậu quỳ xuống xin lỗi, sau đó chủ động nhường lại vị trí Vương của Yến Đô, tôi có thể cho cậu một con đường sống”.

Cho đến giờ phút này, Dương Thanh mới biết mục đích thực sự của đối phương là Đế Thôn.

Người đời đồn răng, kẻ nào có được Đế Thôn sẽ có được cả thiên hạ, nhưng muốn thừa kế Đế Thôn thì nhất định phải trở thành Vương của Yến Đô, Dương Thanh đã dùng thực lực của mình để chứng tỏ bản thân, trở thành Vương của Yến Đô, không chỉ có thế, anh còn gặp được cao thủ của Đế Thôn là Đế Thiên.

Chỉ có điều, Đế Thiên truyền Chiến Thần Quyết cho anh xong liền rời đi, trước khi đi còn nói với Dương Thanh, trừ khi cảnh giới võ thuật của anh bước vào Thiên Cảnh, bằng không, anh sẽ không có tư cách tiến vào Đế Thôn.

Ánh mắt Dương Thanh càng thêm âm u, anh nhìn chăm chằm vào lão già mặc đồ đời Đường kia rồi nói: “Thật đúng là dối trá, muốn lấy Đế Thôn thì cứ nói thẳng, cần gì phải quanh co lòng vòng, mời tôi tới tham dự hội nghị Võ Minh rồi bắt tôi nhường lại vị trí Vương của Yến Đôi.

Lão già mặc trang phục đời Đường kia căm giận nhìn Dương Thanh, trong mắt lóe lên sát khí: “Có lẽ cậu còn chưa biết rõ thân phận của tôi, tôi đến từ gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý, tôi là Bách Lý Trường Không, là thành viên thuộc nhánh chính của gia tộc họ Bách Lý, Bách Lý Yến cậu vừa nhắc đến chỉ là một thành viên thuộc một nhánh phụ cỏn con trong vô số nhánh phụ của gia tộc tôi thôi”.

Những cao thủ đến từ các nơi khắp Chiêu Châu đều nhìn Bách Lý Trường Không với ánh mắt kính nể.

Bọn họ chỉ biết Bách Lý Trường Không đến từ một gia tộc Cổ Võ, lại không rõ về địa vị của Bách Lý Trường Không ở trong gia tộc họ Bách Lý ra sao, bây giờ mới biết, Bách Lý Trường Không lại là thành viên nhánh chính trong gia tộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK