Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 2186:

 

Trong tình thế hiện nay mà vấn có thể phái mười mấy cao thủ Thần Cảnh ra, hiển nhiên không thể nào là một Hoàng tộc được, ít nhất là hai Hoàng tộc trở lên.

 

“Dương Thanh, Diệp Hoàng mời mày đến Hoàng tộc họ Diệp”.

 

Lúc này, cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong vừa bị Dương Thanh dùng bình trà băng sứ đẩy lùi mấy mét lên tiếng, nét mặt nghiêm túc.

 

Vừa rồi còn âm ï kêu Dương Thanh cút ra nhận lấy cái chết, bây giờ lại thành Diệp Hoàng mời về Hoàng tộc họ Diệp.

 

Dương Thanh hờ hững nhìn đối phương: ‘Ai muốn gặp tôi thì tự mà đến đỉnh Ninh Sơn tìm tôi đi.

 

“Dương Thanh, mày đừng có mà kiêu ngạo!”

 

Người của Hoàng tộc họ Diệp cần răng nói: “Bọn tao biết mày rất mạnh nhưng nửa tháng trước mày đã suýt bị người của Hoàng tộc cổ xưa giết chết tại đây, dù thực lực đã khôi phục được chút ít nhưng vẫn chưa thể trở về trạng thái mạnh nhất đúng không?”

 

“Bọn tao có tổng cộng mười hai cao thủ Thần Cảnh, trong đó có hai Thần Cảnh đỉnh phong, hai Thần Cảnh hậu kỳ, hai Thần Cảnh trung kỳ, sáu Thần Cảnh sơ kỳ. Một đội ngũ mạnh như vậy, dù có là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh cũng không phải đối thủ của bọn tao đâu”.

 

“Tao khuyên mày nên ngoan ngoãn đi theo bọn tao đi!”

 

Người nọ vừa dứt lời thì các cao thủ Thân Cảnh còn lại như được tiếp thêm sức mạnh, đồng loạt tiến lên một bước, bao vây Dương Thanh.

 

Mặt anh không có biểu cảm gì, thản nhiên nói: “Mấy người không hiểu tôi vừa nói gì à?”

 

“Ranh con, đừng có mà ngông cuồng!”

 

Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Diệp giận dữ quát lên.

 

Tuy những người khác đều sợ sệt nhưng không ai lùi bước, tất nhiên một khi cuộc chiến xảy ra, mười hai cao thủ Thần Cảnh này sẽ lập tức xông tới.

 

Đối phương vừa nói xong thì Dương Thanh đột ngột biến mất.

 

“Bộp!”

 

Trong sự hoảng hốt của tất cả mọi người, Dương Thanh xuất hiện và tóm lấy cổ của cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong nọ.

 

Hai người cùng hiện thân trước một cây cổ thụ cách đây mấy chục mét.

 

‘Amt”

 

Cơ thể của cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong nọ nặng nề đập vào cây cổ thụ, Dương Thanh bóp cổ lão ta, ánh mắt bình tĩnh: “Tôi đã nói vậy rồi, tại sao còn chưa chịu dừng?”

 

Nói xong, bàn tay anh đang bóp cổ người nọ chợt dùng sức.

 

“Răng rắc!”

 

Sau tiếng gãy xương thanh thúy, đầu của cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong do Hoàng tộc họ Diệp phái đến nghiêng sang một bên, Dương Thanh buông tay, lão ta mềm oặt ngã xuống đất.

 

Chỉ một đòn đã giết chết một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, thực lực của Dương Thanh sao mà khủng khiếp đến thế!

 

Đúng lúc này, ba vị Vương của Liên minh Vương tộc lên đỉnh núi và tình cờ chứng kiến hình ảnh Dương Thanh giải quyết cao thủ Thân Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Diệp chỉ trong tích tắc.

 

Bọn họ đứng sững tại chỗ, toàn thân run rẩy như cầy sấy.

 

Nhất là Tiết Vương, ánh mắt tràn đây hốt hoảng và sợ hãi.

 

Thực lực của ba vị Vương chỉ nằm ở bán bộ Thần Cảnh, trong khi đó người yếu nhất trong số mười mấy cao thủ kia cũng là cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ.

 

Những cao thủ Thần Cảnh kia cũng cực kỳ bàng hoàng, huống gì là bọn họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK