Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2799:

Sau khi tắm xong, Dương Thanh ngồi trên ghế sofa, trên tay anh xuất hiện một hạt châu bằng quả trứng chim bồ câu.

“Rốt cuộc hạt châu này là gì? Còn xác khô trong hang động dưới mật thất kia lại là sao nữa?”

Dương Thanh nghịch hạt châu trong tay, vẻ mặt nghiêm nghị.

Điều anh có thể xác định là hạt châu này không phải là món đồ tầm thường. Nếu không thì tại sao lại bị xác khô kia ngậm trong miệng, mấu chốt là sau khi anh lấy hạt châu này ra thì xác khô kia lại trực tiếp tan thành bột mịn.

Còn có một thứ khác khiến Dương Thanh cảm thấy rất thần kỳ, đó là khi hạt châu ở trong miệng xác khô, nó lại toát ra một luồng hơi thở cuồng bạo, nhưng bây giờ lại không phóng thích ra bất kỳ hơi thở nào, chẳng khác gì một viên Dạ Minh Châu bình thường.

“Chẳng lẽ mình phải ngậm hạt châu vào miệng mới có hiệu quả?”

Vẻ mặt Dương Thanh kỳ lạ nhìn hạt châu lẩm bẩm nói.

Nghĩ vậy sau khi rửa sạch hạt châu một lần nữa, anh liền nuốt vào miệng.

Kết quả đợi một hồi hạt châu cũng không có bất kỳ động tĩnh gì.

Nhưng Dương Thanh cảm nhận rõ ràng trong hạt châu này dường như có một luồng năng lượng đáng sợ, nhưng không biết tại sao trong tay anh lại hoàn toàn mất đi tác dụng, không có bất kỳ năng lượng nào phóng thích ra ngoài.

Ngay sau đó, Dương Thanh liền vận hành phép hô hấp tầng thứ sáu của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh nhưng vẫn không dẫn dắt được nguồn năng lượng trong hạt châu ra.

Nghiên cứu một hồi lâu, cũng không phát hiện được gì, rốt cuộc Dương Thanh cũng từ bỏ, cất hạt châu đi.

Nằm trên giường, trong đầu Dương Thanh nhớ lại tất cả những gì đã xảy ra trong căn mật thất của trang trại Di Hòa tối nay.

Theo suy đoán của Phùng Giai Di, rất có thể Phùng Chí Viễn cố tình dẫn bọn họ đến căn mật thất của trang trại Di Hòa sau đó nhốt họ vào mật thất.

Đối với Phùng Chí Viễn, một cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh như Phùng Giai Di chẳng thể uy hiếp được ông ta, cho nên mục tiêu của Phùng Chí Viễn chính là anh, muốn nhốt anh lại.

Chỉ là ngay cả Phùng Chí Viễn cũng không ngờ Dương Thanh có thể tìm thấy một hang động khác trong mật thất, và anh có thể rời khỏi mật thất bằng hang động này.

Nghĩ đến đây, Dương Thanh đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, kinh ngạc nói: “Phùng Chí Viễn không biết hang động phía dưới mật thất!”

Bởi vì Dương Thanh nhớ rất rõ khi bị nhốt trong mật thất, bọn họ đã tìm hết mật thất, cuối cùng mới tìm được luồng gió từ bậc thang phía dưới. Anh nhớ rõ ràng bậc thang này giống hệt những bậc thang khác, chưa từng bị phá hỏng.

Vì vậy, ngay cả Phùng Chí Viễn cũng không biết còn có một hang động khác trong mật thất này.

Tuy ông ta không biết sự tồn tại của hang động này nhưng ông ta nhất định biết có một báu vật có thể phóng thích khí thế mạnh mẽ giúp ông ta tu luyện dưới mật thất này.

Trước đó Phùng Giai Di đã nói với anh, cách một khoảng thời gian Phùng Chí Viễn sẽ đi tới mật thất trong trang trại Di Hòa ở đó một thời gian, lâu nhất là một tuần.

Khi Dương Thanh vừa tiến vào mật thất, đã thử vận hành phép hô hấp tầng thứ sáu của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, kết quả tốc độ tu luyện rất nhanh, chỉ là ở đó tu luyện sẽ đòi hỏi rất nhiều về sức chịu đựng của bản thân.

Ví dụ Siêu Phàm Nhất Cảnh như Phùng Giai Di vừa tu luyện đã mất lý trí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK