Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lời của Đoàn Vô Nhai khiến Mã Siêu nhanh chóng bình tĩnh trở lại.

Anh ta nhìn Đoàn Vô Nhai một lúc lâu, sau đó mới cất lời: “Cháu tin tưởng được chú, nhưng không thể tin tưởng Hoàng tộc họ Đoàn!”
Đoàn Vô Nhai lập tức im lặng.

Đương nhiên ông ta hiểu tình anh em giữa Mã Siêu và Dương Thanh sâu nặng bao nhiêu, bây giờ Dương Thanh hôn mê bất tỉnh, có thể tỉnh lại hay không cũng không thể đoán trước được.

Nếu ông ta đưa Dương Thanh đến Hoàng tộc họ Đoàn, ai có thể đảm bảo thần y của Hoàng tộc họ Đoàn chịu ra tay cứu giúp hay không?
Cho dù chịu, Đoàn Hoàng sẽ đồng ý sao?
Dương Thanh có thể gặp nguy hiểm nữa không, Mã Siêu cũng không dám chắc được.

“Chú có thể đảm bảo với cháu nhất định sẽ không để cậu Thanh gặp nguy hiểm!”
Đoàn Vô Nhai nghiêm túc nói, sau đó tiếp tục: “Không giấu diếm gì cháu, chú bây giờ là người có thiên phú võ thuật mạnh nhất trong Hoàng tộc họ Đoàn, cũng là người thừa kế Hoàng tộc họ Đoàn”.


“Có thể nói ở Hoàng tộc họ Đoàn, ngoại bố chú Đoàn Hoàng ra, mọi người đều phải nghe theo lệnh của chú, nếu cháu tin tưởng chú thì nên tin chú có thể bảo vệ được cậu Thanh”.

Mã Siêu có thể cảm nhận được Đoàn Vô Nhai thật sự muốn giúp đỡ Dương Thanh, nhưng anh †a hiểu rất rõ tình hình bây giờ, thực lực Dương Thanh thể hiện ra lúc trước nhất định sẽ bị bốn Hoàng tộc biết.

Dương Thanh còn trẻ như vậy đã có thực lực đấu với cao thủ Siêu Phàm Cảnh, chính là một †ồn tại như kho báu với những gia tộc hàng đầu.

Còn trẻ tuổi mà đã có thiên phú võ thuật đáng sợ như thế, chắc hẳn dù là cao thủ Thần Cảnh nào cũng muốn tìm hiểu bí mật trên người Dương Thanh.

Dù Đoàn Vô Nhai đáng tin tưởng, nhưng dẫu sao thời gian bọn họ quen biết còn quá ngắn, nhiều nhất chỉ mới có một ngày hôm nay thôi.

Dù ai cũng không thể đảm bảo nếu để Đoàn Vô Nhai đưa Dương Thanh đi sẽ xảy ra chuyện gì.

“Xin lỗi!”
Mã Siêu áy náy nói.


Anh ta không dám lấy mạng sống của Dương Thanh ra mạo hiểm.

Đoàn Vô Nhai còn muốn kiên trì: “Siêu, chú có thể hiểu nỗi lo lắng của cháu, nhưng cháu cũng: phải hiểu tình hình của cậu Thanh bây giờ rất nguy hiểm, rốt cuộc có thể tỉnh lại hay không đều không đoán trước được”.

“Chậm trề càng lâu, cậu Thanh sẽ càng nguy hiểm, ngay cả thần y nhỏ cũng không thể cứu chữa, chẳng lẽ cháu còn muốn đợi nữa sao?”
Nghe Đoàn Vô Nhai nói xong, Mã Siêu hơi dao động, anh ta theo bản năng nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển.

Trên khuôn mặt tái nhợt yếu ớt của Phùng Tiểu Uyển tràn đầy vẻ không cam lòng, còn nồng đậm đau thương.

“Anh Siêu, em đã cố gắng hết sức rồi, thật sự không biết lúc nào anh Thanh có thể tỉnh lại”.

Phùng Tiểu Uyển đỏ mắt nói với Mã Siêu.

Mã Siêu lập tức cảm thấy cực kỳ áp lực, theo suy nghĩ của anh ta, Phùng Tiểu Uyển chính là người duy nhất có thể chữa khỏi cho Dương Thanh.

Nhưng bây giờ, dường như hy vọng duy nhất này đã tan vỡ rồi.

Anh ta cũng không biết rốt cuộc Hoàng tộc họ Đoàn có thể chữa khỏi cho Dương Thanh không, anh ta chỉ biết một khi Dương Thanh đi tới Hoàng tộc họ Đoàn, tình cảnh sẽ cực kỳ nguy hiểm..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK