Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2968:

“Hoàn toàn không có cách nào lấy được cổ trùng Vô Tâm trong cơ thể ra cả, cho nên, chỉ có một cách là giết chết cổ trùng Vô Tâm’.

Sắc mặt Dương Thanh tái nhợt đi, thật sự không còn cách nào sao?

Khi đang trò chuyện, trái tim anh lại truyền tới cảm giác đau đớn mãnh liệt, anh vội vã vận hành Chiến Thần Quyết, đồng thời kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, còn uống thêm một viên thuốc của Phùng Tiểu Uyển đưa.

Nhưng, tất cả điều đó đều không có tác dụng gì, càng áp chế cổ trùng Vô Tâm, nó càng thêm điên cuồng.

Mấy phút ngản ngủi trôi qua, cả người Dương Thanh đã ướt sũng mồ hôi lạnh.

Ba phút sau, cổ trùng Vô Tâm bị áp chế, Dương Thanh mới thở dốc từng hơi.

Hồi lâu sau, anh mới trở lại như thường, chua xót nói với Phùng Tiểu Uyển: “Tuy chỉ có ba phút nhưng quả là rất đau”.

Phùng Tiểu Uyển chứng kiến toàn bộ quá trình, nhìn Dương Thanh căn răng gắng gượng vượt qua ba phút này, mắt cô ta đã đầy lệ.

“Chỉ tại em vô tích sự, không thể tìm được cách nào chữa cho anh’.

Phùng Tiểu Uyển nghẹn ngào nói, lòng tràn đầy tự trách.

Dương Thanh vội vàng khuyên bảo: “Tiểu Uyển, em đừng nghĩ vậy, nếu không nhờ thuốc của em điều chế cho anh thì anh đã bị đau đến chết rồi, mà dù không chết vì đau đớn thì trái tim cũng đã bị cổ trùng Vô Tâm gặm cắn quá nửa'”.

“Thôi được rồi, chúng ta ra ngoài đi, nếu không mọi người lại lo lắng đấy”.

Hai người ra khỏi phòng trị liệu, Ngải Lâm thấy mắt Phùng Tiểu Uyển đã đỏ lên, lập tức có dự cảm chẳng lành, vội vàng hỏi: ‘Tiểu Uyển, cậu Thanh thế nào rồi?”

Phùng Tiểu Uyển miễn cưỡng cười nói: ‘Cũng tạm ổn!”

Gô ta biết, Dương Thanh không muốn mọi người lo lắng cho mình, nên đành nói dối.

Ngải Lâm liếc nhìn gương mặt tái nhợt của Dương Thanh, lại nhìn sang Phùng Tiểu Uyển, nói thẳng: “Tiểu Uyển, em không biết nói dối, tình hình của cậu ấy nhất định cực kì tồi tệ rồi, đúng không?”

Dương Thanh cười nói xen vào: “Chị Lâm, sao chị lại không tin cả Tiểu Uyển thế? Em ấy nói thật đó, cơ thể em tạm thời sẽ không có vấn đề gì đâu”.

“Cậu im ngay cho tôi!”

Ngải Lâm quát lên giận dữ, kích động nói: “Chồng tôi đã mất ý thức, năm trên giường bệnh đến giờ chưa tỉnh, nếu cậu cũng gặp chuyện gì thì chúng tôi phải làm sao đây?”

“Cậu đừng quên, vợ con cậu còn đang đi trốn ở ngoài kia, nếu cậu chết, bọn họ phải làm sao bây giờ?”

“Tôi chỉ muốn biết tình hình hiện tại của cậu, để còn nghĩ cách giúp cậu, nhưng lúc nào cậu cũng chỉ nói chuyện tốt không nói chuyện xấu, cậu không cảm thấy làm như vậy là rất ích kỷ sao?” \ Ngải Lâm đang trong tình trạng vô cùng kích động, câu sau cùng đã không mất bình tĩnh đến độ phải gào lên, nước mắt tuôn trào.

Trong thời gian này, Ngải Lâm luôn phải chịu một áp lực rất lớn, khó khăn lắm mới gặp lại Mã Siêu, Mã Siêu lại bị thương nặng dẫn tới mất cả ý thức.

Từ đó đến nay, anh ta chưa có bất cứ dấu hiệu khôi phục nào.

Bản thân cô ấy cũng là một chuyên gia trong lĩnh vực y học, tình hình hiện nay của Mã Siêu nguy hiểm cỡ nào, cô ấy biết rất rõ.

Nhưng Mã Siêu còn chưa có dấu hiệu hồi phục, bên phía Dương Thanh lại đã gặp chuyện chẳng lành, cô ấy vô cùng nóng lòng.

Thấy Ngải Lâm kích động như vậy, Dương Thanh trâm mặc hồi lâu mới nói: “Tình hình hiện nay của em không được tốt lắm, nhưng chị cứ yên tâm, em vẫn còn có thể chịu đựng được”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK