Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3812

Dương Thanh hỏi tiếp: “Với sức mạnh của ông, nếu muốn kiểm soát cơ thể tôi thì dễ như bỡn nhỉ? Cho dù tôi muốn phản kháng thì cũng không chống cự nổi đúng không?”

Ma Thần hừ lạnh: “Cậu không cần thăm dò tôi, những lời mà tôi nói đều là thật, cậu nói không sai, với sự mạnh mẽ của tôi, muốn kiểm soát cơ thể cậu thì rất đơn giản, nhưng nếu cậu phản kháng, sức mạnh của tôi sẽ bị tiêu hao rất nhiều, dù sao bây giờ tôi cũng đang là linh hồn, phải bổ sung linh hồn thì mới giữ được trạng thái ban đầu, bằng không, sớm muộn gì tôi cũng sẽ biến mất khỏi thế gian”.

“Bây giờ cơ thể cậu đã đột phá Thiên Cảnh, chẳng mấy nữa, cảnh giới của cậu cũng sẽ đột phá Thiên Cảnh, khi cậu tới giới Cổ Võ, rất nhiều người đều sẽ để mắt đến cậu, nếu không có thủ đoạn giữ mạng, cậu sẽ chết rất nhanh”.

“Tôi có đề nghị này, cậu có thể cân nhắc”.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Nghe thấy Ma Thần nói thế, Dương Thanh thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra Ma Thần không lừa anh.

Hay nói cách khác, Ma Thần có thể chiếm cơ thể anh bất cứ lúc nào, nhưng nếu anh phản kháng thì sẽ khiến linh hồn của Ma Thần bị tiêu hao rất nhiều, mà Ma Thần lại là linh hồn, nếu linh hồn bị tiêu hao thì rất khó để bổ sung.

Nhưng Dương Thanh cũng biết, chắc chắn Ma Thần vẫn giấu điều gì đó.

Nhưng cho dù thế nào thì vẫn có một phần là thật, nếu để Ma Thần kiểm soát cơ thể anh, mối nguy của Ma Tông sẽ không còn nữa.

Sau khi suy tư một lúc lâu, Dương Thanh hỏi: “Ông có đề nghị gì?”

Ma Thần nói: “Trong một năm tới, cho phép tôi mượn cơ thể cậu, sau một năm, tôi sẽ rời đi”.

“Đương nhiên, tôi cũng không dùng chùa, trong một năm này, tôi sẽ bảo đảm an toàn của cậu, ngoài ra, tôi còn có thể cho cậu một bộ xương Ma Thần nữa”.

Nghe thấy thế, Dương Thanh sửng sốt: “Xương Ma Thần ư?”

Ma Thần tức giận nói: “Không phải xương của tôi, mà là xương của Ma Thần thực thụ thời viễn cổ, tôi chỉ là một người tu luyện ma đạo thôi, năm đó tôi tu luyện đến đỉnh cao giới Cổ Võ nên mới được người ta gọi là Ma Thần, nhưng tôi còn kém Ma Thần thực thụ nhiều lắm”.

“Vì bị tôi ép phát huy thực lực vượt xa khả năng chịu đựng, cơ thể cậu đã bị thương nặng rồi, cho dù hồi phục thì cũng không thể quay về trạng thái đỉnh cao”.

“Nếu tôi thay xương của Ma Thần thời viễn cổ thực thụ cho cậu, cơ thể cậu sẽ thay đổi về chất, khi đó, đừng nói là thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, cho dù là sức mạnh của cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm thì cậu cũng chịu được”.

“Đương nhiên, khi thực lực cậu không ngừng mạnh lên, sức chịu đựng của cơ thể cậu cũng sẽ tăng lên”.

Dương Thanh vô cùng kinh ngạc, không ngờ còn có thể làm thế.

Dương Thanh hỏi: “Ý tiền bối là thay xương của tôi? Thay bằng xương của Ma Thần viễn cổ?”

Cách gọi của anh với Ma Thần đã chuyển từ ông sang tiền bối.

Ma Thần ngạo nghễ nói: “Không sai! Sau khi có xương của Ma Thần viễn cổ, cho dù linh hồn cậu tan biến, chỉ cần cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong không ra tay, xương cốt của cậu vẫn không hư hại”.

Nhịp thở của Dương Thanh trở nên hơi dồn dập, nếu được thế thật, chẳng phải thực lực của anh sẽ tăng vọt ư?

Sau này, trong số các cao thủ dưới Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong, ai có thể khiến anh bị thương chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK