Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2565:

 

Đường Ức Nhu càng kinh ngạc hơn, nói với vẻ tức giận: “Rốt cuộc anh có nghe tôi nói không thế? Chuyến bay này đến Hoàng thành Diệp, Diệp Thiên Minh là người của Hoàng tộc họ Diệp, anh biết điều đó có ý nghĩa gì không?”

 

“Cô quan tâm tôi như thế vì thích tôi à?2”

 

Dương Thanh bỗng mở mắt ra, nhìn Đường Ức Nhu với vẻ nghiền ngẫm.

 

Mặt Đường Ức Nhu lập tức đỏ bừng lên với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, cô ta thoáng sững sờ rồi thở hổn hển: “Anh nói linh tỉnh gì thế?

 

Tôi mới gặp anh lần đầu tiên, sao có thể thích anh được?”

 

“Nếu đã không thích thì cô quan tâm tôi như thế làm gì? Chẳng lẽ cô bị hành động dũng cảm của tôi chỉnh phục rồi hả?”

 

Dương Thanh cười híp mắt, trông như lưu manh.

 

Ngay cả hai anh em Tống Tả và Tống Hữu cũng rất ngạc nhiên, hình như không ngờ Dương Thanh còn có bộ mặt này.

 

“Đồ lưu manh! Tôi mặc xác anh đấy!”

 

Đường Ức Nhu tức điên, nói rồi quay ngoắt đi, không quan tâm đến Dương Thanh nữa.

 

Lúc này tai Dương Thanh mới được yên tĩnh, anh tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.

 

Hồi nãy anh cố ý làm như thế, vì anh nhận ra Đường Ức Nhu rất nhiệt tình, nếu anh không làm vậy, chắc chắn cô gái này sẽ lải nhải không ngừng, nên anh dứt khoát dùng cách cực đoan đó để chặn họng Đường Ức Nhu.

 

Những người khác trong khoang hạng nhất đều nhìn Dương Thanh như gặp ma, không ngờ Diệp Thiên Minh đã nói rõ thân phận mà Dương Thanh vẫn dám ra tay, chẳng lẽ cậu ta là đồ ngu, không biết Hoàng tộc họ Diệp là gì à?

 

Sau khi bị Dương Thanh bẻ gấy tay, Diệp Thiên Minh nhanh chóng được nhân viên y tế trên máy bay đưa đi băng bó, trong khoang lại yên ăng như cũ.

 

Nhưng vẫn có tiếng bàn tán khe khế, rõ ràng đều có liên quan tới Dương Thanh.

 

Sau khi tức giận một lúc lâu, Đường Ức Nhu mới nhận ra, hình như cô ta hiểu lầm Dương Thanh rồi.

 

Nếu Dương Thanh háo sắc thật thì đã chủ động bắt chuyện với cô ta từ lâu, nhưng anh không làm thế.

 

Đường Ức Nhu quay sang nhìn Dương Thanh, †rong mắt tràn ngập vẻ tò mò.

 

Cô ta là người nhà họ Đường – một trong các thế lực đỉnh cao ở Hoàng thành Diệp. Việc được Diệp Thiên Minh coi trọng, đồng thời trở thành đối tượng để hai nhà thông gia đã cho thấy cô ta có năng lực thực sự chứ không vô dụng.

 

Cô ta nhanh chóng hiểu rõ, Dương Thanh nói thế để khiến cô ta tránh xa ra.

 

Cô ta bỗng hơi tò mò, Dương Thanh dám ra tay với Diệp Thiên Minh khi đã biết thân phận của hắn, còn bình tĩnh như thế, điều này đủ để chứng minh anh không đơn giản.

 

“Rốt cuộc anh là ai thế?”, Đường Ức Nhu thầm nói.

 

Không lâu sau, sau khi nhân viên y tế xử lý qua cánh tay Diệp Thiên Minh, hắn lại quay về khoang hạng nhất, nhìn chăm chằm vào Dương Thanh bằng ánh mắt âm u, chỉ hận không thể giết anh ngay lúc này.

 

Dương Thanh vẫn không thèm mở mắt ra, hình như đã ngủ thiếp đi.

 

Còn Tống Tả và Tống Hữu thì lại rất cảnh giác, luôn quan sát tình hình xung quanh, đề phòng xảy ra chuyện như vừa rồi.

 

Trong khoang, thỉnh thoảng lại có người nhìn về phía Dương Thanh bằng ánh mắt ngờ vực, rõ ràng đang rất tò mò về thân phận của anh.

 

“Này!”

 

Đường Ức Nhu bỗng đẩy nhẹ Dương Thanh, gọi khẽ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK