Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Vũ Văn Cao Dương rất cảnh giác, cảm thấy Long Tấn như một ngọn núi lớn đè ép khiến ông ta sắp ngạt thở.

Những người còn lại trong gia tộc Vũ Văn cũng hoảng sợ.

“Ông tới gia tộc Vũ Văn có chuyện gì?”  
Vũ Văn Cao Dương hỏi lại lần nữa, giọng nói tràn đầy lo lắng.

“Giết cậu!”  
Dứt lời, một luồng sát khí khủng bố tràn ra từ trên người Long Tấn.

Tất cả đều sợ ngây người.

Website T_amlinh_247 cập nhật nhanh nhất
Cao thủ của Hoàng tộc họ Long chạy tới Yến Đô để giết Vũ Văn Cao Dương.

Vũ Văn Cao Dương cắn răng hỏi: “Ông không sợ con trai tôi tìm Hoàng tộc họ Long báo thù sao?”  
Long Tấn nhíu mày.

Giết toàn bộ người bên cạnh Dương Thanh không phải ý muốn của lão ta, nhưng lão ta là người của Hoàng tộc họ Long, chỉ có thể chấp hành mệnh lệnh của Long Hoàng.

“Để lại di ngôn đi, tôi tiễn cậu lên đường!”  
Long Tấn lạnh nhạt nói.

Vũ Văn Cao Dương đỏ bừng mắt nhìn chằm chằm Long Tấn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ông đã cho tôi để lại di ngôn thì đừng có hối hận!”  
“Tôi hi vọng sau khi tôi chết, con trai tôi Dương Thanh có thể đánh vào Hoàng tộc họ Long, báo thù rửa hận cho tôi!”  
Ông ta gằn giọng rống lên.

Long Tấn cau mày.

Lão ta vẫn biết Dương Thanh rất mạnh.


Lời nói của Vũ Văn Cao Dương càng khiến lão ta cảm thấy nguy hiểm.

Nếu lão ta thật sự giết sạch người bên cạnh Dương Thanh, e là anh sẽ tiêu diệt cả Hoàng tộc họ Long.

Nhưng nếu không làm vậy, lão ta không biết ăn nói thế nào với Long Hoàng.

Đúng lúc ấy, lão ta cảm thấy một luồng khí tức quen thuộc, quay lại trông thấy một khuôn mặt quen thuộc.

“Xin ông Tấn nương tay!”  
Người tới là Long Thiên Vũ.

Thấy Long Tấn chưa ra tay, hắn ta mới bớt lo lắng.

“Đây là mệnh lệnh của Hoàng Chủ!”  
Long Tấn lạnh lùng nói.

Long Thiên Vũ chạy một mạch đến trước mặt Long Tấn, nghiêm túc nói: “Cháu biết ông không hề muốn chấp hành mệnh lệnh này của ông nội”.

“Ông biết mà, hiện giờ Dương Thanh rất mạnh.

Nếu ông dám động vào người bên cạnh cậu ấy, chắc chắn cậu ấy sẽ bắt cả Hoàng tộc họ Long phải chôn cùng”.

“Ông nội ra lệnh như vậy không phải theo lý trí.

Cháu mong ông có thể giơ cao đánh khẽ, coi như là vì gia tộc chúng ta”.

Lời Long Thiên Vũ nói với Long Tấn khiến người của gia tộc Vũ Văn đều khiếp sợ.

Bọn họ chỉ biết thực lực của Dương Thanh rất lợi hại, nhưng không ngờ đến cả Hoàng tộc họ Long cũng có thể nói diệt là diệt.

Long Tấn không lên tiếng, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm Long Thiên Vũ.

Nhưng lão ta đang suy nghĩ về lời nói của Long Thiên Vũ, cũng dự đoán hậu quả khi mình ra tay giết Vũ Văn Cao Dương.

Long Thiên Vũ cũng không nói gì thêm, cái gì nên nói đều đã nói.

Trong Hoàng tộc họ Long, thực lực của Long Tấn chỉ kém mỗi Long Hoàng, bản thân lão ta cũng là dòng chính.

Có một số chuyện lão ta cũng sẽ nghĩ cho gia tộc.

Nếu Long Tấn thật sự muốn ra tay, Long Thiên Vũ không thể ngăn cản.

Tranh thủ Long Tấn chưa quyết định, Vũ Văn Cao Dương đã âm thầm gửi tin nhắn cho Dương Thanh.

Dương Thanh đang ở nhà họ Diệp bỗng nhận được tin nhắn cầu cứu của Vũ Văn Cao Dương, lập tức sa sầm mặt: “Long Hoàng, ông đang đùa với lửa đấy!”  
Dứt lời, anh đã biến mất khỏi nhà họ Diệp.

Tại gia tộc Vũ Văn, Long Tấn vẫn chưa hành động.

Lão ta im lặng hồi lâu, chợt liếc nhìn cửa ra vào, lập tức nói: “Tôi là người của Hoàng tộc họ Long.

Long Hoàng đã ra lệnh, tôi chỉ có thể chấp hành!”   Đọc truyện tại T_amli nh24 7 nhé!
“Ông Tấn!”  
Long Thiên Vũ hốt hoảng, không chút do dự giơ tay che chắn trước người Vũ Văn Cao Dương, cả giận nói: “Chẳng lẽ ông thật sự muốn thấy Hoàng tộc họ Long diệt vong sao?”  

“Với thân phận và địa vị của ông, dù có từ bỏ nhiệm vụ lần này, ông nội cũng không thể làm gì ông”.

“Nhưng một khi ông ra tay với gia tộc Vũ Văn, ông sẽ đẩy Hoàng tộc họ Long vào chỗ chết!”  
“Ông cũng là người của Hoàng tộc họ Long, chẳng lẽ có thể đứng nhìn những người vô tội trong gia tộc bị liên lụy vì một mệnh lệnh sai lầm của ông nội sao?”  
“Cháu xin ông giơ cao đánh khẽ, bỏ qua cho gia tộc Vũ Văn!”  
Long Thiên Vũ không ngờ Long Tấn vẫn muốn động tới gia tộc Vũ Văn, không khỏi lo lắng.

Hắn ta biết rõ tính cách của Dương Thanh, nếu Long Tấn ra tay, Hoàng tộc họ Long chỉ có thể bị hủy diệt.

“Cút ra!”  
Ánh mắt Long Tấn lóe lên, khí tức võ thuật toàn thân bộc phát tung ra một chưởng.

“Bịch!”  
Tiếng va chạm thật lớn vang lên.

Long Thiên Vũ bị đánh bay như trái bóng da dưới ánh mắt kinh sợ của mọi người.

Vũ Văn Cao Dương lập tức tuyệt vọng.

Sự xuất hiện của Long Thiên Vũ khiến ông ta thấy được hi vọng, nhưng bây giờ hi vọng ấy cũng đã tan vỡ.

“Muốn trách thì trách cậu là bố nuôi của Dương Thanh đi!”  
Long Tấn lạnh lùng nhìn Vũ Văn Cao Dương.

Nói xong, lão ta chậm rãi giơ tay lên, ngưng tụ  sức mạnh khủng khiếp trong lòng bàn tay.

Bấy giờ, toàn bộ gia tộc Vũ Văn như bị sát khí bao trùm.

Những người có thực lực thấp không chịu nổi quỳ rạp xuống, lòng đầy lo lắng.

Vũ Văn Cao Dương là người phải chịu áp lực lớn nhất, toàn thân không ngừng run rẩy, trừng mắt nhìn Long Tấn như sắp rách cả mí mắt.

Ông ta muốn ghi tạc gương mặt của Long Tấn, có làm quỷ cũng không tha cho lão già này.

“Ông Tấn!”  
Long Thiên Vũ bị Long Tấn đánh bay cảm nhận được sức mạnh khủng bố, vội vàng hét lớn, dồn hết sức lực lao tới ngăn cản trước người Vũ Văn Cao Dương.

Hắn ta quệt vết máu bên khóe miệng, hai mắt đỏ ngầu nhìn Long Tấn: “Ông không thể giết ông ấy! Muốn giết thì giết cháu đi!”  
Người của gia tộc Vũ Văn thấy Long Thiên Vũ che chắn cho Vũ Văn Cao Dương đều trợn tròn mắt.


Sắc mặt Long Tấn vẫn bình thản, giương mắt nhìn Long Thiên Vũ: “Cậu là người của Hoàng tộc họ Long, chắc hẳn phải rõ chống đối mệnh lệnh của Long Hoàng là tội gì!”  
Long Thiên Vũ nói: “Đến cả chết cháu còn không sợ, ông nghĩ cháu sẽ sợ bị Long Hoàng trừng phạt sao?”  
“Ông nội muốn ra tay với người bên cạnh cậu Thanh chẳng qua là gì vì cậu Thanh giết sáu cao thủ Thần Cảnh của gia tộc mà thôi”.

“Nhưng tại sao cậu ấy lại làm vậy? Chẳng phải là vì Long Khoa liên thủ với Hoàng tộc họ Diệp phái người ám sát cậu ấy sao?”  
“Bọn họ bị giết cũng là đáng đời! Bây giờ ông nội thẹn quá hóa giận, phái ông đi giết người bên cạnh cậu Thanh cũng không phải việc làm lý trí”.

“Nếu ông dám làm vậy, toàn bộ Hoàng tộc họ Long đều sẽ phải hứng chịu lửa giận của cậu Thanh!”  
“Xin ông hãy nghĩ lại!”  
Long Thiên Vũ đau khổ rống lên.

“Cút!”  
Ánh mắt Long Tấn lóe sáng, không chút do dự tung chưởng về phía hắn ta.

Lão ta là cao thủ mạnh nhất Hoàng tộc họ Long chỉ thua mỗi Long Hoàng, Long Thiên Vũ vốn không thể chống đỡ, bị đánh bay ra ngoài.

Lần này rơi xuống đất, hắn ta không còn sức bò dậy nữa.

Vẻ mặt Vũ Văn Cao Dương trở nên tuyệt vọng.

Ông ta biết không còn ai có thể cản được Long Tấn nữa.

“Hoàng tộc họ Long nhất định sẽ phải trả giá đắt!”  
Ông ta giận dữ gầm lên, lập tức huy động toàn bộ sức lực trong người: “Giết!”  
Ông ta xông về phía Long Tấn.

Dù chỉ có thực lực Vương Cảnh hậu kỳ, ông ta vẫn không màng tính mạng lao tới, có chết cũng phải chiến đấu vì gia tộc Vũ Văn.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK