Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3028:

“Râm!”

Ngay sau đó, Dương Thanh và đối phương chạm mặt nhau, hai người đồng loạt ra tay, luồng sức mạnh cuồng bạo khiến chiếc thuyền con điên cuồng rung lắc trên mặt nước.

May mà cao thủ phủ Hoài Thành cũng biết, nếu chiến đấu một cách bất chấp hậu quả, khiến chiếc thuyền con này vỡ tan, đừng ai trong số họ hòng rời khỏi sông Hoài.

Cuộc chiến giữa các cao thủ đồng loạt nổ ra trên hai chiếc thuyền, hơn nữa còn là trận chiến giữa Siêu Phàm Bát Cảnh với nhau, cả sông Hoài bị khí thế đáng sợ bao phủ.

Điều khiến Hoài Lam khiếp sợ chính là con thuyền mà Giang Thành Tử ngồi vẫn bình yên trên sông, không hề bị ảnh hưởng bởi trận chiến của lão Cửu và Dương Thanh.

“Thu cá đi!”

Giang Thành Tử bỗng kéo cần câu, một con cá chép lớn rơi xuống thuyền.

Lúc này Hoài Lam mới hoàn hồn, vội cầm con cá lên rôi cho vào giỏ.

Giang Thành Tử tiếp tục vung cần câu một cách thành thạo, tiếp tục câu cá, còn lẩm nhẩm hát, trông rất thong dong.

Hoài Lam bỗng thấy hơi hâm mộ Giang Thành Tử, để có thể thản nhiên như thế, rõ ràng thực lực của lão phải rất mạnh thì mới không bị ảnh hưởng gì.

“Tên nhóc kia, rốt cuộc cậu là ai? Lần đầu tiên tôi thấy người còn trẻ mà đã có thực lực ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ như cậu đấy”.

Cao thủ đang đánh với Dương Thanh chợt nghiêm nghị nói, trong mắt tràn ngập vẻ kinh hãi.

Ông ta biết Dương Thanh rất mạnh, nhưng khi thực sự đánh với Dương Thanh, ông ta mới nhận ra thực lực của người thanh niên trước mặt đáng sợ đến thế.

Còn trẻ mà có thực lực mạnh như thế thì cũng thôi, vấn đề là đối phương còn dùng cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ để đánh với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ như ông ta mà không thua trận.

Người trong giới võ thuật đều biết, sau khi đột phá Siêu Phàm Thất Cảnh, gần như không thể đánh vượt cấp nữa, nói gì tới việc vượt qua cả Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ, đỉnh phong để đánh với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ như Dương Thanh.

Chuyện này đã lật đổ thường thức của người luyện võ.

Dương Thanh cười lạnh: “Chẳng phải các người đã biết rất rõ tôi là ai rồi ư2”

Sau khi nói xong, khí thế của anh lại tăng mạnh, anh biến mất tại chỗ rồi dịch chuyển tới trước mặt đối phương, vươn tay đấm một phát.

“Rầm!”

Đối phương vội giơ tay lên đỡ, tay hai người va vào nhau, sức mạnh cuồng bạo như sắp xé rách cả không gian xung quanh.

Cao thủ của phủ Hoài Thành lùi về sau mấy bước, suýt ngã xuống sông.

Chiếc thuyền này vốn rất hẹp, đối với cao thủ có cấp bậc như họ, nó không hề thích hợp để chiến đấu, nhưng cũng không còn cách nào khác, họ đang ở giữa sông Hoài, chỉ có thể đánh trong không gian chật hẹp như thế thôi.

Đối phương vừa lui đến mép thuyền, đòn tấn công của Dương Thanh lại ập tới.

Đối phương lập tức biến säc, nếu bị Dương Thanh đánh trúng, có lẽ ông ta sẽ bị thương nặng.

Ông ta không quan tâm được nhiều nữa, bỗng giậm mạnh lên thuyền.

“Râầm!”

Một tiếng động lớn bỗng vang lên, chiếc thuyền dưới chân hai người lập tức chia thành bốn năm mảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK