Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3223:

“Có thể làm được đến mức này, sợ là chỉ có cao thủ Thiên Cảnh mới làm nổi”.

Kiếm khách Ảnh Tử gật đầu tán thành, nói: “Xem ra, sở dĩ Dương Thanh đến nay còn chưa tỉnh cũng là vì bị cao thủ phong ấn đan điền’.

“Chỉ có điều, tôi thực sự không hiểu, vì sao người đó lại phải phong ấn đan điền của Dương Thanh?”

Trong khi Mục thành chủ và kiếm khách Ảnh Tử còn đang khiếp sợ trước thực lực của người bảo vệ sau lưng Dương Thanh, bên ngoài Mục phủ có một chiếc xe thương vụ màu đen dừng lại.

“Thưa ông chủ, chừng nào thì chúng ta ra tay?”

Một gã đàn ông đầu đinh, tuổi chừng trung niên, cao to vạm vỡ quay sang hỏi ông già tóc hoa râm ngồi bên cạnh.

Sắc mặt ông già kia có vẻ rất nghiêm nghị, trầm giọng nói: “Hiện giờ còn rất nhiều phe đang âm thầm theo dõi Mục phủ, tạm thời không tìm được cơ hội tốt nhất để ra tay, chúng ta cần chờ thêm một chút”.

Gã đàn ông trung niên lại hỏi: “Phải đợi đến bao giờ?”

Ông già kia trâm mặc một lát rồi lên tiếng: “Chỉ cần có người ra tay trước, chúng ta sẽ lập †ức tấn công ngay!”

Ông già vừa dứt lời, chợt có mấy hơi thở võ thuật cực mạnh bùng phát.

Ông già kia bèn dặn: “Đã tới lúc ra tay, thông báo cho người của chúng ta chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!”

“Vâng!”

Gã đàn ông trung niên vạm vỡ vội lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số, truyền đạt lại mệnh lệnh vừa rồi của ông già.

“Kẻ nào dám tới Mục phủ làm càn?”

Từ trongMục phủ, Mục Hoa đẩy xe lăn đưa Mục thành chủ ra ngoài.

Bên ngoài có bốn gã cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ đứng đối diện với Mục thành chủ.

Gã cao thủ cầm đầu thoạt trông còn rất trẻ tuổi, chỉ mới chừng bốn mươi, mặc bộ đồ sang trọng, toàn thân đều tản ra một khí thế của kẻ có địa vị cao.

Mới chừng bốn mươi tuổi mà cảnh giới võ thuật đã đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh, nhất định đây phải là thiên tài võ thuật, huống chỉ, người này còn là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, phải nói là yêu nghiệt trong số những yêu nghiệt.

Lúc này, ông ta đang ngạo nghề nhìn Mục thành chủ, nói: “Tôi là Khương Nham, đến từ gia tộc Cổ Vỡ’.

Nghe Khương Nham nói thế, sắc mặt Mục thành chủ lập tức trở nên cực kì căng thẳng, ban đầu ông lão còn tưởng những nhóm cao thủ đang theo dõi Mục phủ chỉ là một vài cao thủ võ thuật tầm thường thôi, thật không ngờ, ngay cả cao thủ của gia tộc Cổ Võ cũng kéo tới rồi.

Ở Chiêu Châu đích thật có tồn tại một vài gia tộc có bề dày lịch sử võ thuật, những gia tộc này đều có lãnh địa thuộc về mình, chuyên lấy võ thuật làm nền tảng.

Trong các gia tộc Cổ Võ thường có rất nhiều thành viên cực kì xuất sắc, có thiên phú võ thuật cực cao.

Ngay cả những thế lực lớn như Mục phủ hay phủ Hoài Thành cũng chưa thể coi là gia tộc Cổ Võ, chỉ cùng lắm được gọi là gia tộc bán Cổ Võ.

Nguyên do gọi như vậy là bởi vì những gia tộc như phủ Hoài Thành và Mục phủ đều không có võ thuật truyền thừa nhiều đời thuộc về riêng mình, hơn nữa, họ vần còn tiếp xúc rất nhiều với thế tục.

Mà nay, một thế lực kinh khủng như gia tộc Cổ Võ thực sự lại cử người tới Mục phủ.

“Thì ra là người của nhà họ Khương, chảng biết cậu Khương đây tới Mục phủ chúng tôi có chuyện gì?”

Sau một thoáng trầm mặc, Mục thành chủ liền nhìn về phía Khương Nham, hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK