Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng lúc đó Dực Minh mở cửa đi vào văn phòng. Thấy Dương Huế đang đứng sau bàn mình, gã hỏi: 

- Em đến đấy à? 

- Đây là gì? – Dương Huế giữ hình ra, cao giọng chất vấn. 

Dực Minh mỉm cười, ánh mắt lóe lên tia khó chịu. 

- Ảnh chụp bộ sưu tập mới của thời trang Derefout, anh nghĩ báo cáo để trên bàn đã ghi rõ rồi chứ. 

Dương Huế nhìn xuống cái tập tài liệu mà cô ta vừa lật ra nhưng chưa kịp đọc, thấy đúng là báo cáo như Dực Minh nói, đặt tấm ảnh xuống. 

- Tại sao báo cáo chỉ có ảnh của một mình cô ta? 

- Đó là những bộ được tiêu thụ mạnh nhất. - Dực Minh nói trong tiếng thở dài, đi về phía bàn. 

Dương Huế hậm hực ném bức ảnh xuống, đi ra sofa ngồi, Phụng phịu chất vấn, 

- Lâu lắm rồi anh chẳng gọi cho em, cũng không gặp, nếu em không đến chắc anh quên em rồi nhỉ? 

Dực Minh ngồi xuống vừa rót nước, chưa kịp uống, nghe lời trách móc như vậy thì ngước nhìn lên.

Hôm nay Dương Huế mặc váy ngắn, đôi chân dài lộ ra nuột nà khá đẹp mắt khiến Dực Minh. nhớ đến chân của ai đó, Cơ thể từ từ nóng lên. Gã uống hết cốc nước, đặt xuống, đứng dậy đi vào phòng nghỉ bên trong, Cởi áo vest ra và gọi Dương Huế. 

- Em vào đây giúp anh một chút, anh bị kẹt khuy... 

Dương Huế chưa bao giờ được phép vào phòng nghỉ của Dực Minh ở công ty, nghe gã gọi thì hớn hở đứng lên đi vào. Dực Minh lập tức sập cửa, chốt lại, ôm chầm lấy cô ta, ngấu nghiến hôn xuống. Dương Huế kinh ngạc vì Dực Minh vốn là người nghiêm túc, không bao giờ làm chuyện với 

vẫn ở văn phòng. Trước kia cô ta đến văn phòng, dù mới yêu chưa từng cãi vã nhưng Dực Minh cũng không cho Dương Huế ôm hôn gã, khéo léo đuổi về.

Gã nói công ty không phải chỗ để làm chuyện bậy bạ, có gì chờ đến khi tan làm gã bù đắp cho. Dương Huế được hưởng một đêm “bù đắp” không khép nổi chân, từ đó trở đi chẳng dám Vớ vẩn nữa.

Hiện tại Dực Minh kéo cô ta vào lòng, không chỉ hôn mà còn sờ soạng khắp cơ thể, vén váy lên bóp mông luồn tay vào sờ ngực Dương Huế khiến cô ta bị đốt lửa, đu lấy cổ gã. 

Lâu ngày không gặp, không làm chuyện tình thú, cả hai cuốn lấy nhau, cuồng nhiệt hồn mút. Dực Minh đè sấp Dương Huế xuống giường đơn, tốc váy cô ta lên, kéo quần lót xuống, vội vã giải phóng con quái vật đã ngẩng cao đầu của mình, đâm vào từ phía sau.

Quần áo vẫn chưa cởi, bị xâm nhập Vội vã, Dương Huế vừa đau vừa bị kích thích, siết chặt ga giường, vểnh mông lên đón nhận. Dực Minh thở dốc, đâm lút vào, nhắm mắt lại cảm nhận phân thân được bao phủ bởi vách thịt ấm nóng, trong đầu hiện ra khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần và vóc dáng bốc lửa của Lê Hương, sự kích thích dường như tăng lên gấp bội, gã ra sức vận động, gấp gáp tiến công. 

Dương Huế vùi mặt xuống đệm, mặc dù nhìn phía sau không giống Lê Hương chút nào nhưng Dực Minh tưởng tượng nếu mình làm tình với Lê 

Hương chắc cảm giác còn tuyệt vời hơn thế này rất nhiều. Gã ghì chặt lấy hồng Dương Huế, nhìn nơi mà mình đang ra vào kịch liệt, môi mấp máy gọi tên Lê Hương, lẫn trong tiếng thở. 

Dương Huế bị khoái cảm làm cho mơ hồ, chỉ nghe tiếng Dực Minh thở hổn hển, không biết gã đang nói cái gì, cô ta xụi lơ tận hưởng, cảm thấy thỏa mãn cả tâm lý lẫn sinh lý. 

Dực Minh làm một hồi, lật ngửa Dương Huế ra, chồm lên trên, vùi mặt vào cổ cô ta để không nhìn thấy mặt Dương Huế, ra sức vận động. Đối với gã, Dương Huế chỉ có giá trị này là lớn nhất, nếu cô ta không dâng hiến sự trinh tiết cho Dực Minh, chẳng đời nào Dực Minh thèm nhận lời yêu Dương Huế.

Dực gia là con sư tử hàng đầu trong SỐ các gia tộc tài phiệt, anh trai Dực Luân của hắn không khác gì bạo chúa thời hiện đại, nhắm vào kẻ nào sẽ nghiền nát kẻ đó, đầu tư cái gì cũng vơ vét tiền bạc về.

Dực Minh chỉ cần nói một câu, Dực Luân sẽ lập tức bơm tiền cho gã nên gã chẳng cần phải đi kiếm bạn gái tài phiệt để tận dụng mối quan hệ làm gì. Dương Huế xinh đẹp, có mác Dương thị gắn vào, dẫn theo dự tiệc cũng mát mặt lắm nhưng yêu một thời gian lại thấy cô ta khiếm khuyết đủ đường.

Dực Minh là đàn ông đích thực, không chấp nhặt những chuyện nhỏ, không để bụng, không thù dai... nên mới duy trì được đến giờ, nếu là Dực Luân chắc Dương Huế bị đá từ lâu rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK