Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lê Hương tham gia show diễn của người mẫu nghiệp dư vào cuối tháng hai một cách thuận lợi, không vấp phải bất cứ sự cản trở nào từ Dương Huế hay những người mẫu khác. Sau đó cô hoàn thành các cảnh quay của mình ở phim trường Mộng Hoàng Cầm, lãnh cơm hộp ra về. Cô chào tạm biệt đoàn làm phim, trở về nhà nghỉ ngơi ba ngày trong khi Dương Huế vẫn xoay như chong chóng với những cảnh diễn tả nội tâm phải quay đi quay lại. 

Mệt mỏi, chán nản, một buổi tối cuối tuần, Dương Huế rời khỏi phim trường, không về nhà mà tự mình lái xe đi bar uống rượu. 

Cô ta lướt một lượt danh bạ, gọi vài người nhưng không ai nhận lời uống cùng thì càng tức 

tối. Đúng lúc đang muốn đập điện thoại, có một người đàn ông cao ráo, đẹp trai đi tới, ngồi xuống bên cạnh nhếch mép cười. 

- Người đẹp, có thể để tôi mời em một ly không? 

Dương Huế hừ lạnh quay đi, không thèm tiếp chuyện. Bartender mỉm cười với y. 

- Lộc ca, vẫn như cũ chứ? 

- Không, hôm nay tôi muốn uống rượu nặng một chút. 

Người đàn ông được gọi là Lộc ca này rút thuốc lá ra hút. 

Dương Huế liếc nhìn y thêm lần nữa, thấy đồng hồ và quần áo đều là hàng xịn đắt tiền thì quay sang. 

- Lộc ca? Nghe rất vừa tai đấy. Hay để tôi mời anh một ly đi. 

- Được. Tên tôi là Lộc Đại. Rất vui được làm quen với em. 

Nụ cười đầy tà khí của Lộc Đại khiến Dương Huế nảy ra một suy đoán lạ. Cô ta gọi rượu mạnh, tự tay rót cho Lộc Đại. 

- Trông anh không giống thương nhân lắm. 

- Tôi là thương nhân mà... - Lộc Đại cười nhạt, cụng ly với Dương Huế. - Em vẫn chưa nói tên cho tôi biết. 

- Tôi là Dương Huế. 

Dương Huế nói xong, nhìn chằm chằm vào Lộc Đại như thăm dò nhưng y không hề tỏ vẻ nhận ra Dương Huế là ai. Dù sao cô ta cũng chẳng nổi tiếng gì. 

- Em có hay đến đây không? Tôi chưa từng thấy em. 

- Thỉnh thoảng thôi. – Dương Huế nhàn nhạt. - Anh làm nghề gì vậy? Không phải xã hội đen đấy chứ? 

Lộc Đại chỉ cười không nói. Mắt Dương Huế lóe sáng. 

- Thật ấn tượng. 

- Ấn tượng sao? Rất ít người thẳng thắn như vậy đấy. Nào, cụng ly. 

Lộc Đại rót thêm rượu cho Dương Huế, bắt đầu hỏi về công việc của cô ta. 

- Em làm nghề gì? 

- Tôi là diễn viên nghiệp dư.- Dương Huế mở máy than thở.– Nhưng công việc không được trôi chảy lắm, mọi người ở đoàn làm phim hùa theo diễn viên chính bắt nạt tôi. Bọn họ ngứa mắt vì tôi xinh đẹp và giàu có... 

Lộc Đại ngạc nhiên. 

- Ồ, vậy sao? Những kẻ kia thật đáng ghét.Vậy em đừng làm diễn viên nữa là được rồi. 

- Hợp đồng cũng ký rồi, phải diễn cho đến khi xong mới được. Sau này tôi cũng không thèm làm diễn viên nữa, ở nhà cho lành.Tôi cũng chẳng thiếu vài ba đồng ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK