Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dực Minh gầm lên. 

- Dương Huế, cô có còn là người không vậy? 

Đồng Quyên giật cái bếp ra khỏi tay Dương Huế, ném xuống đất, vung tay lên tát Dương Huế ngã vật xuống đất. 

- Súc sinh. Tâm địa rắn rết... - Mạc Tuân, anh có sao không? 

Huỳnh Tôn vội vàng chạy tới phủi bụi than trên áo Mạc Tuấn, Lê Hương chấn động đến nỗi cứ mở to mắt ra nhìn. Mạc Tuấn đứng thẳng người, lắc đầu. 

- Không sao, có mấy viên than đập vào cổ nhưng rơi xuống ngay, nóng chút thôi. Lê Hương, em không sao chứ? 

Lê Hương lắc đầu nguầy nguậy, vừa hoảng sợ vừa tức giận, đứng lên xem Mạc Tuân có sao không. Thẩm Hoa chạy tới định giúp Đồng Quyên đánh Dương Huế nhưng khi Dương Huế vừa vùng dậy, vung tay đánh Đồng Quyên thì cô đỡ được, giữ lấy tay Dương Huế, tát liên tiếp ba phát vào mặt Dương Huế khiến ả hét lên. 

Không ai can Đồng Quyên. 

Mạc Tuần ôm lấy Lê Hương đứng nhìn Đồng Quyền đánh Dương Huế với ánh mắt hả hê. 

Đồng Quyên nắm tóc ả, giật ngược về phía sau rồi lôi ra ngoài. 

- Loại cầm thú không phải người này. Người khác không dám đánh mày, hôm nay tao cho mày 

một trận, để xem mày còn dám hại người nữa không. Mặt người dạ thú, tưởng nhà mình giàu có thì không ai làm gì được à? Để xem Dương thị giàu hay Đồng thị giàu... 

- Á... buông tao ra. 

Dương Huế hét lên như lợn chọc tiết, mấy lần định chồm lên đánh lại Đồng Quyên nhưng cô vốn là vận động viên leo núi nghiệp dư, sở hữu câu lạc bộ leo núi, không phải thứ mà tiểu thư õng ẹo như Dương Huế có thể chọc được. Dực Minh và Thẩm Hoa đi theo phía sau, phòng trường hợp Đồng Quyên đánh Dương Huế quá tay. 

Đồng Quyên lôi Dương Huế ra đường, ném xuống vỉa hè. 

- Cút khỏi đây ngay, từ giờ đừng xuất hiện trước mặt tao nữa. Dực Minh không chia tay với tao vì mấy lời đe dọa của mày đâu. Nếu cứ bị mày đe dọa, khống chế, chẳng lẽ bọn tao cả đời phải làm theo ý mày à? 

Dương Huế bị đánh đau, tức điên người vùng dậy, tiếp tục lao vào Đồng Quyên. 

- Con điên cướp người yêu của người khác... Tao đánh chết mày. 

Chẳng xông tới thì thôi, xông lên lại tiếp tục ăn tát tới tấp. Dực Minh phải hất Dương Huế ra, giữ lấy Đồng Quyên để cô không đánh nữa. Đồng Quyên bị chọc điên, gào lên. 

- Mày tới đây, tạo và cho mày rụng hết răng, đồ khốn nạn. Mày chưa xong với tao đâu, đừng có để tao thấy bản mặt phù thủy của mày nữa, tao gặp lần nào sẽ đánh lần đó. 

Dực Minh vội vã kéo Đồng Quyên vào, kẻo cô giận quá mất không đánh Dương Huế bị thương nặng thì rắc rối. Thẩm Hoa đứng nhìn, nhếch mép cười nhạt rồi vào theo, sập cổng lại. 

Dương Huế ngồi phệt xuống vỉa hè, mặt sưng vệu lên, òa khóc hu hu như ai bắt nạt mình. 

Đồng Quyên vào đến sân, rút điện thoại ra gọi điện cho Dương Tịch, bố Dương Huế. 

- [Alo, Dương Tịch nghe] 

- Chú Dương, chú về dạy lại Dương Huế nhà chú đi.

– Đồng Quyên cao giọng tức tối. – Nó xông vào biệt thự của cháu bắt cháu chia tay với Dực Minh không được thì bưng bếp nướng lên, hắt than cháy đỏ vào mặt Lệ Hương vào Mạc Tuân.

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK