Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tôi không ngờ cô lại là người như vậy đấy. Chia tay đi, tôi không muốn yêu đương gì với cô nữa. 

- [Bởi vì Lê Hương câu dẫn anh nên em mới làm vậy...] 

- Lê Hương không câu dẫn tôi. Cô làm thế là hại Derefout, hại tôi chứ không phải hại Lê Hương đầu. Sau buổi trình diễn, bao nhiêu mẫu thiết kế ra mắt, bấy nhiêu mẫu sẽ được đặt mua, vì cô mà năm mẫu thiết kế bị hỏng kia không thể lên hình, không được ra mắt đàng hoàng... 

- [Thiệt hại bao nhiêu, em đền]- Dương Huế hốt hoảng gào lên. 

Dực Minh bật cười khinh bỉ. 

- Nếu cô cho rằng đó là chuyện nhỏ, bỏ tiền ra đền cho tôi là xong thì cô nhầm rồi. Nếu chủ mưu không phải là cô, tôi đã báo cảnh sát đấy, cô biết không? May mà đêm qua tôi chưa báo cảnh sát, để họ điều tra ra cô thì Dương thì chẳng còn mặt mũi nào.Từ giờ phút này tôi và cô không còn quan hệ yêu đương gì nữa. 

- [Dực Minh... lỗi tại anh, anh cũng thích con nhỏ Lê Hương đó. Nếu anh không năm lần bảy lượt ngược đường đưa nó về thì em đã không làm như vậy.] 

Dực Minh tức điên người, đập tay xuống bàn.

- Cô xem lại bản thân mình đi rồi hãy nói người khác. Nếu cô đàng hoàng như hồi mới yêu, tôi có thích đứa con gái nào không? Tôi từ chối tân hoa hậu để yêu cô, bao lâu nay Dực Minh này đối xử tốt với cô, dung túng cho cô như thế nào mọi người đều biết. Tôi chịu đủ rồi... Cô xem lại cách cư xử của mình đi. Nếu còn không đàng hoàng tôi sẽ tung những tin nhắn hại người này của cô lên mạng cho tất cả mọi người biết. Cổ phiếu Dương thị chắc cũng được một phen sóng gió. 

Dực Minh cúp máy, lập tức kéo Số của Dương Huế vào sổ đen, tức giận đến nỗi mặt đỏ bừng lên, đưa cả hai tay lên chống trán, gục đầu nhìn xuống bàn. 

Thẩm Lăng vẫn đang đứng trong phòng này giờ, nghe toàn bộ, không biết phải nói gì. 

Một lát sau, điện thoại của Thẩm Lăng reo vang, là Dương Huế gọi. Thẩm Lăng nghe máy. 

- Alo. 

- [Thẩm Lăng, anh có ở chỗ của Dực Minh không? Anh ấy đòi chia tay em... hu hu..] 

Thẩm Lăng cười nhạt. 

- Tôi đang làm việc, không biết Dực tổng ở đầu cả. 

- [Thẩm Lăng, em thực sự không cố ý làm tổn hại đến Dực Minh và Derefout, em chỉ muốn Lê Hương kia bị quả báo vì câu dẫn Dực Minh thôi...] 

Thẩm Lăng chép miệng. 

- Dường tiểu thư, tôi không hiểu cô đang nói gì. Hiện giờ tôi rất bận, không có thời gian tiếp chuyện cô. Thất lễ rồi. 

Nói xong lập tức cúp máy, kéo Dương Huế vào sổ đen luôn. 

Dực Minh thở dài ngẩng lên. 

- Liên hệ với các công ty thời trang và điện ảnh mà chúng ta quen biết, phong sát Hân Lạc cho 

tôi. Tôi muốn cô ta không thể ngóc đầu lên nổi trong giới này nữa. Thông báo với bảo vệ ở đại sảnh, hủy thẻ khách của Dương Huế, không cho phép cô ta lên tầng bảy và tầng mười của Derefout. Nếu cô ta tới làm loạn, lập tức đuổi ra ngoài. 

- Vâng thưa ngài. 

Thẩm Lăng cúi đầu, thấy Lực Minh không nói gì nữa thì lui ra. 

Chỉ một lát sau, điện thoại của Dực Minh reo vang, người gọi đến là Dực Luân. 

- Em nghe. 

- [Ha ha... mày chia tay với Dương Huế à?] Giọng Dực Luân nghe trớt nhỏ, gọi đòn vô cùng. 

- Cô ta gọi cho anh? 

- [Ừ, khóc khóc mếu mếu, nói cái quái gì đó liên quan đến Hân Lạc hãm hại Lê Hương. Con nhỏ Hân Lạc cũng gọi cho tao nhưng tao không nghe máy, chặn số. Nó dùng số khác để gọi, tạo không biết ấn nghe, cũng khóc lóc cầu xin này nọ. Lũ điên. Lê Hương không sao nhưng Derefout bị ảnh hưởng à? Thiệt hại nhiều không? 

Dực Minh thở dài. 

- Thiệt cũng không nhiều lắm nhưng bực mình. Đúng là nuôi ong tay áo. Em nuông chiều, cưng nựng, kiên nhẫn, ôn hòa với Dương Huế đến như vậy mà cô ta không biết điều, ở sau lưng em giờ trò bẩn thỉu ra. Em chán đến tận cổ rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK