Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đúng vậy. Nếu đụng vào tôi thì Dương Huế đã chẳng còn đứng đó mà vênh váo. Hiện giờ ở Derefout, Dực Luân không cho ai trị cô ta, trong sáng ngoài tối dung túng để tận dụng món lợi từ Dương gia nên cô ta vẫn còn nhơn nhơn ở đó chứ. Nếu Dực Luân mặc kệ, tôi tin rằng chỉ vài hôm thôi, Dương Huế sẽ bị nhổ bật rễ. 

Dực Minh cười nhạt, khó chịu. 

- Dực Luân làm ăn với Dương thị, được bố Dương Huế bơm cho rất nhiều món lợi, anh ấy sẽ không để ai làm tổn hại đến Dương Huế đâu. Cô ta biết mình có bố mẹ chống lưng nên ngày càng lộng hành. Dương thị càng làm như vậy càng giống như hại Dương Huế chứ không tốt đẹp gì. 

- Để xem lần này cô ta có chịu được trận lao đạo này không.- Đồng Quyên cười lạnh.- Em. đang cho người cut clip từ camera an ninh, lát em sẽ gửi cho mấy người lớn nhà họ Dương. 

Mạc Tuân khó chịu như kiến bò trong ruột. Nếu hôm nay hắn không phản ứng nhanh, chắn kịp, Dương Huế kia đã hất thẳng chỗ than cháy đỏ đó vào mặt Lê Hương. Một con người ác độc như vậy lởn vởn quanh Lê Hương làm sao hắn có thể yên tâm được. Mạc Tuân vừa uống rượu vừa suy nghĩ cách trả thù. 

Mặc dù Lê Hương hoảng hốt khi bị hất than nhưng cô cũng xót xa vì Mạc Tuân phải đỡ hết than nóng bỏng cho mình rồi bị bỏng mấy vết ở 

CỔ. Lê Hương nghe mọi người nói xấu Dương Huế, cảm thấy việc trả đũa cô ta không thể trì hoãn được nữa. Cô không có tài cán gì nhưng cũng không phải quả hồng mềm cho kẻ khác tùy ý bóp nặn. Không làm ác không có nghĩa là không biết làm ác. 

Ăn uống xong, họ gọi taxi về. Mạc Tuần để Lê Hương tựa đầu lên vai mình, nhẹ nhàng vỗ về cô, thì thầm. 

- Có sợ không? 

- Lúc bị hắt than thì sợ nhưng sau đó em chỉ thấy tức giận thôi. Không ngờ cô ta độc ác thế. 

Lê Hương cảm thấy mình ngu ngốc vô cùng vì kiếp trước cô đã từng bị Dương Huế đẩy ra đường, trước mũi xe ô tô rồi bị nó đâm chết, thế mà kiếp này cô không hề cảnh giác, lại ngồi xuống xem cãi vã cứ như không liên quan gì đến mình. Hành động đó của cô tạo cơ hội cho Dương Huế làm việc ác. Nếu cô cảnh giác hơn, tránh đi.... 

Mạc Tuần nắm tay Lê Hương, nhẹ nhàng vuốt. 

- Không sao đâu. Anh sẽ không để chuyện đó xảy ra bất cứ một lần nào nữa.Anh sẽ bảo vệ em. 

- Cảm ơn anh. - Lê Hương mỉm cười ngọt ngào, nắm chặt tay Mạc Tuân. 

Hôm nay hắn có mặt thì bảo vệ được cô, sau này hắn không có ở đó, làm sao mà bảo vệ được 

đây? Lê Hương phải tìm cách tự bảo vệ chính bản thân mình. 

Về đến nhà, Lê Hương đưa cho Mạc Tuần một chiếc usb, 

- Trong này có băng ghi hình Dương Huế thú nhận đã thuê người đâm em, em ghi lại được bằng camera mini gắn trên ngực áo.Anh xem đi xem có tác dụng gì không. 

Mạc Tuần ngạc nhiên, mừng rỡ cầm, lấy máy tính ra cắm vào xem. 

Lê Hương đã có sự chuẩn bị theo lời gợi ý của Dực Luân, khiêu khích Dương Huế để cô ta tự mình khai ra sự thật, không ngờ Dương Huế mắc bẫy dễ dàng, nói tuốt tuột luôn. Lê Hương có bằng chứng nhưng chưa đưa cho Mạc Tuân ngay vì cô sợ hắn bực mình quá sẽ manh động. Đối đầu với cả Dương thị thế cường, lực mạnh, chỉ một cái clip này không biết có làm nên trò trống gì không. Bọn họ mà lật lọng nói rằng Dương Huế chỉ say rượu nói bừa cho sướng miệng thì cũng không làm gì được họ bởi vì ngoài lời nói của cô ta, phía cảnh sát chẳng thu thập được bằng chứng gì cả. 

Mạc Tuần xem xong Lê Hương mới nói những suy nghĩ đó của cô. Mạc Tuân cũng nghĩ như vậy, dịu dàng vuốt má Lê Hương. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK