Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Huế vào trang cá nhân của mình, nhiệt tình trả lời bình luận của fan hâm mộ để bài viết được đẩy lên trên cho nhiều người thấy. Lượt share đã lên tới hơn một trăm, fan tải ảnh xuống, edit hoa lá cành xung quanh bức ảnh khiến nó lung linh rực rỡ, đẹp rạng ngời hơn bức ban đầu nhiều. Dương Huế nhếch mép cười, tự mãn vì bản thân xinh đẹp xuất sắc. 

Thế nhưng cô ta đắc ý không được lâu. 

Bữa tối hôm đó, Dương Huế đem chuyện quản lý gọi điện mách lại với bố và ông nội, cả bàn ăn lặng ngắt như tỜ.Anh trai, em trai, em gái, thậm chí đứa con rơi mười bảy tuổi mới được nhận về đều nhìn cô ta như nhìn người từ trên trời rơi xuống. Ông nội tỏ ra bất lực, bố mẹ thì vừa tức vừa xấu hổ với ông. Dương Huế chột dạ. 

- Có chuyện gì thế ạ? Tại sao mọi người lại nhìn con như vậy? 

Mẹ cô ta khẽ nạt. - Im miệng ngay. Lát vào thư phòng gặp mẹ. 

Đừng có khiến cả nhà xấu hổ nữa. 

Dương Huế hậm hực vô cùng, vẫn không nghĩ là mình sai, cụp mắt bĩu môi như thể mình bị ai đó bắt nạt vậy. 

Người ngu ngốc như cô ta còn tồn tại trong một đại gia tộc tài phiệt đúng là sinh vật quý hiếm cần được đề tên vào sách đỏ. 

Lê Hương ngồi trong phòng mình lướt bình luận của Dương Huế, nhận ra vấn đề nằm ở đâu. Bức ảnh này cô ta lấy của Sattain để đăng, những bình luận nhắc nhở về bản quyền bị chìm xuống dưới, không ai để ý nhưng Lê Hương biết Dương Huế sẽ gặp rắc rối to vì fan hâm mộ share, tải về ầm ầm, giờ Dương Huế có xóa cũng không thể cứu vãn được tình thế nữa. 

Cô chẳng có thời gian mà cười vào mặt Dương Huế bởi vì chính bản thân cô cũng đang khốn đốn vì antifan và người qua đường ất giáp. Họ điều tra rất nhanh, biết được Lê Hương chính là người mà Dương Huế ám chỉ, nhảy vào trang cá nhân của cô, bình luận tiêu cực bên dưới những bức ảnh mới nhất với đủ loại lời lẽ khó nghe. Lê Hương lướt xuống những bình luận bị fan thả biểu cảm phẫn nộ, nhíu mày. 

Lầu 1: Nghe nói cô này không có thực lực, nhờ kim chủ chống lưng mới nổi tiếng được như hiện tại thì phải. Chả tốt đẹp gì. 

Lầu 2: Ôi chao, xinh đẹp và nổi tiếng chớp nhoáng đi kèm với ba chấm phía sau nha các bạn. Thực lực ở đâu ra? 

Lầu 3: Bạn tôi là người mẫu nghiệp dư đây, phấn đấu mãi chẳng bằng một đứa bán trốn. Đời bất công vãi. 

Lầu 4: Thứ gái gọi cao cấp. 

Và hàng loạt các bình luận xúc phạm khó nghe khác. 

Lê Hương cảm thấy tức muốn khóc. Mặc dù fan bênh vực cô rất nhiều nhưng những người qua đường ô a hùa vào với những câu “thế à”, “không ngờ nha”, giọng điệu vô cùng hả hê. Bọn họ mới chỉ nghe đồn, đã biết thực hư thế nào đâu mà buông lời cay nghiệt.

Thời buổi này xúc phạm nhân phẩm của người khác không cần phải có bằng chứng gì sao? Ai thích nói gì thì nói, núp sau bàn phím chửi người vô tội là đĩ điếm trong khi không cần biết căn nguyên như thế nào ư? 

Cô thoát tài khoản, buông điện thoại xuống không thèm xem nữa. . 

Chiếc điện thoại chưa rời tay được vài phút đã reo ầm ĩ lên. Mạc Tuần gọi đến. Lê Hương uể oải bắt máy. 

- Dạ.. 

- [Anh vừa về nhà. Em ăn tối rồi chứ? Sao nghe giọng buồn vậy? 

- Em ăn rồi. Hôm nay anh bận ạ? Chín giờ rồi mới về nhà... 

Mạc Tuần vừa nói vừa cười. 

- [Cũng hơi bận một chút nhưng chủ yếu là di chuyển mất thời gian. Có chuyện gì vậy?] 

- Không có gì nghiêm trọng đâu ạ. Một đám antifan từ đầu ùa vào trang Hương Hương, bình luận toàn lời lẽ không hay, em hơi bực mình chút thôi. 

Mạc Tuân im lặng vài giây rồi nói. - [Có cần anh đến an ủi không? 

Giọng hắn nghe có vẻ ngả ngớn bất thường. Lê Hương lập tức cự tuyệt. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK