Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cũng khá lâu. Hôm nay anh không có việc gì nên ở nhà chuẩn bị rồi mang tới đây luôn. 

- Ở nhà ấy ạ? – Lê Hương mỉm cười ý vị. - Anh có thể bỏ việc sao? Kẻ cuồng công việc như anh mà cũng làm chuyện này ư? 

- Anh nuôi hai phó giám đốc, một phòng thư ký và hàng loạt nhân viên khác để làm gì chứ? Chẳng phải lúc này mang ra dùng sao? 

Lê Hương gật gù cho là phải, nhắc mình phải tiếp nhận những chuyện như thế này, không nên ngạc nhiên thái quá nữa vì Mạc Tuân này không phải là Mạc Tuân trước. 

Cả hai người cùng ăn mới hết được chỗ đồ. Mạc Tuân thu dọn, xếp lại vào túi. Lê Hương nói: 

- Em còn tưởng anh định tặng em cái túi này. Túi đựng cơm hộp mà đẹp ghế luôn. 

- Thực ra nó không phải túi đựng cơm hộp đầu, anh mua để tặng em, hôm nay bí quá mới mang ra dùng đây. 

Nói xong hắn cảm thấy ngại, nâng cafe lên uống. Lê Hương cười khúc khích. 

- Vậy cho em luôn đi, em mang hộp về rửa. Em thích chiếc túi này lắm. 

- Được. Nếu thích túi lần sau anh lại mua cho. 

Lê Hương không từ chối vì cô rất thích những chiếc túi sành điệu để kết hợp với trang phục. Hiện tại cảm tình của cô với Mạc Tuân đã nâng lên một tầm cao mới, Lê Hương vui vẻ chấp nhận thiện chí của hắn, nhận đồ hắn tặng. 

Hết giờ nghỉ trưa, cô tạm biệt Mạc Tuân rồi xuống phòng tập. Mai Chi vội chạy tới hỏi: 

- Lê Hương, khách VIP nào tìm bà thế: 

- Là bạn tôi, không nghĩ anh ấy lại là khách VIP của Dực thị vì anh ấy làm bên xây dựng cơ. 

Mai Chi sửng sốt. 

- Không phải người yêu của bà đấy chứ? Hay là người đang tán tỉnh bà? 

- Không phải người yêu đầu.- Lê Hương lắc đầu. 

Những người mẫu khác nghe lén, thì thầm bàn tán với nhau. Mai Chi có vẻ không tin, hạ giọng. 

- Anh ta làm gì vậy? Chắc giàu có lắm phải không, nghe nói đồ trên người toàn hàng hiệu, còn xách theo túi Thussty cả trăm triệu nữa. 

- Cũng được. Hả? - Lê Hương ngạc nhiên. 

Cô còn chưa soi nhãn hiệu của túi xách mà có người đã biết nó là cái gì, bao nhiêu tiền rồi sao? Lê Hương cười trừ. 

- Túi gì cơ? Chắc không phải chứ? 

- Cái gì mà không phải, túi Thussty phiên bản giới hạn, mấy người mẫu nhà mình thèm khát lắm, làm sao nhận nhầm được. 

Lê Hương ngơ người. 

Túi phiên bản giới hạn mà Mạc Tuân mang ra đựng cơm hộp sao? Chắc đùa. 

Lê Hương bán tín bán nghi, không biết thực hư ra sao. Đúng lúc đó một người mẫu chạy ào vào phòng kêu lên. 

- Tin nóng... Hân Lạc bị đuổi khỏi Derefout rồi, vụ phá trang phục hôm qua là do cô ta làm đấy. 

Lê Hương ngạc nhiên bị miệng. Mai Chi gật gù. 

- Hèn gì sáng nay Hân Lạc không đến mà các giáo viên không nói gì cả. 

Đám người mẫu nhao nhao nói: 

- Trời ơi, thì ra là con nhỏ đó. Đúng là hãm không để đầu cho hết. 

- Không biết nó có bị phạt tiền không? Trang phục bị hỏng đó là tôi làm mẫu mà, cuối cùng phải mặc đồ dự phòng. Tôi mà gặp nó ngoài đường thì... 

- Nó có thù với ai vậy? Tôi cũng phải mặc đồ dự phòng đây. 

- Chắc tính hãm hại ai đó nhưng không nghĩ đổ cafe lên các mẫu thiết kế là làm hại công ty. 

- Đúng là đồ ngu xuẩn. Tưởng đời thật dễ dàng như trong phim đấy chắc. 

Mai Chi ghé tai cô, thì thầm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK