Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lê Hương nhân cơ hội Huy Nam không đề phòng, móc một ngón tay vào cổ áo phông của cậu, kéo rộng ra nhìn sau gáy. Huy Nam giật thót 

FIA 

mình né người sang một bên, hốt hoảng nhìn lên nhưng Lê Hương đã kịp trông thấy một hình xăm phức tạp nhỏ bằng lòng bàn tay ngay sau lưng và vài ba dấu hôn rải rác gần đó. Cô nhướn mày. 

- Em có bạn gái à? Hay là bạn trai? Mặt Huy Nam tái đi, lông mày nhíu lại. - Không phải việc của chị. - Bố mẹ biết chuyện chưa? 

Huy Nam không trả lời nhưng nhìn vẻ mặt cậu, Lê Hương đoán là bố mẹ cô đã biết chuyện rồi. 

Thì ra vì thế mà không khí trên bàn ăn mới lạ lùng. Dấu hôn trên lưng và hình xăm kiểu này... tính chiếm hữu rất lớn, đối phương có thể là đàn ông. 

Lê Hương bước về phía giường Huy Nam, đầu óc hoạt động hết công suất, đột nhiên cảm thấy minh mẫn lạ thường. Cô hỏi: 

- Anh ta bao nhiêu tuổi? 

Huy Nam vẫn không trả lời nhưng không phủ nhận. Lê Hương gật gù tự nói một mình. 

- Là người Dực gia à? 

Huy Nam quay lại nhìn cô, thấy ánh mắt Lê Hương không dữ dội và lên án nhiều lắm, khẽ gật đầu. 

- Bố mẹ nói cho chị biết à? - Bố mẹ biết rồi sao? Họ không nói nhưng tự 

nhiên nổi giận khi chị xin việc vào Derefout, bắt chị phải nghỉ. Sau đó Mạc Tuân phải nói đỡ cho chị bố mẹ mới không đề cập đến nữa. Em ở trong trường nội trú suốt ngày, làm thế nào mà quen được người Dực gia? Anh ta bao nhiêu tuổi? Tên là gì? 

Huy Nam ngần ngừ một lát mới nói: - Anh ta hai chín tuổi. 

- Cái gì? – Lê Hương không tin nổi vào tai mình.- Hai chín? Hơn em mười một tuổi, gọi là chú được đó. Huy Nam, em điên à? Sao em quen được người nhiều tuổi như vậy? Anh ta là giáo viên dạy trong trường em? 

Huy Nam lắc đầu, môi trề ra. - Chuyện dài lắm, nói chung chị đừng hỏi nữa. - Một câu cuối cùng thôi. Tên gã đó là gì? 

Lê Hương trừng mắt nhìn Huy Nam đe dọa. Cậu xị mặt, hàng mi cong vút rung rung che HỢP đôi mắt bồ câu đang nhìn xuống, lẩm bẩm khe khẽ. 

- Dực Luân... - Lê Huy Nam, em điên rồi... Em có biết Dực Luân là tra nam thay bồ như thay áo không? Cả hai đã làm gì rồi? – Lê Hương gần như rú lên, sau đó phải bịt miệng mình lại vì sợ bố mẹ dưới nhà nghe thấy, mắt mở lớn kinh hãi. 

Huy Nam khó chịu trừng mắt oán hận. 

- Biết chứ. Gã đeo bám, nhắn tin gọi điện quấy rầy suốt từ đầu năm đến giờ, nhiều lúc em cũng sắp phát điên rồi. Nếu không nhận lời, chắc gã không để yên cho em học. 

Không thể tin nổi. Chuyện xảy ra từ đầu năm, trước khi Lê Hương xuyên không cƠ. 

Dực Luân nổi tiếng trong giới tư sản Hoàng Đô là con cá mập hung dữ đánh đâu thắng đó, chưa từng thất bại. Gã hiện đang là Tổng giám đốc điều hành hệ thống khách sạn và công ty đồ gia dụng của tập đoàn Dực thị, tiền nhiều như lá trên cây nhưng cũng rất nổi tiếng vì lăng nhăng, thay bồ như thay áo. Hân Lạc là một trong số người tình một, hai đêm được Dực Luân chơi qua tay, chán ghét rồi vứt bỏ. Một tên như vậy mà nhắn tin làm phiền, theo đuổi Huy Nam gần một năm trời, có tin nối không? 

Huy Nam sinh tháng chín, đã tròn mười tám tuổi, tên kia chắc không chịu được... 

Lê Hương đau xót nhìn đứa em vừa lớn của mình đã rơi vào miệng Cọp. Nhăn nhó một hồi khiến Huy Nam bật cười. 

- Trong chị xấu quá chừng.

- Sao bố mẹ biết? 

- À, tên khốn đó mò đến nhà mình, đòi tặng bố mẹ biệt thự trong nội thành.

– Huy Nam bật cười, khuôn mặt xinh trai trông khá tà mị. Thế là bị bố vác gậy đuổi đi. Bố mẹ sốc lắm đấy, còn định bắt em về nhốt trong nhà, không cho đi học nữa.Vụ đó xảy ra hồi chị đi du lịch hai ngày một đêm với tổ

kế toán công ty cũ ấy, nên chị không biết. 

- Vậy là tháng tư gã đã tới nhà mình rồi à? Kéo dài với em đến tận bây giờ luôn? Gã có bao nuôi em không? 

Huy Nam gật đầu, mặt hơi nhăn lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK