Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tính toán ngày kia sẽ có. Mai tôi bay chuyến chín giờ sáng, không mua bây giờ sẽ không có thời gian mà đi.

– Thẩm Hoa vừa xuýt xoa vừa trả lời. 

Bên dưới co thắt bóp chặt lấy gậy của Huỳnh Tôn khiến y muốn bắn ra những cố gắng kìm lại vì Sợ mình bị chế yếu. Huỳnh Tôn dừng lại một chút hạ giọng giận dỗi. 

- Sao chị không sai gã kia đi mà lại gọi em? Chị biết em không muốn nhìn thấy những thằng trai bao khác chị gọi đến mà... 

Thẩm Hoa không trả lời, đôi mắt tối tăm nhìn chằm chằm vào Huỳnh Tôn. 

- Cậu đừng có nhai đi nhai lại chủ đề đó. Tôi bao nuôi cậu, câm miệng lại. 

Huỳnh Tôn sửng sốt. 

- Chị sẽ bao nuôi em à? Em không cần. Nếu chị vừa nuôi em vừa gọi thằng khác đến em càng không cần. Dù chị có cho em chơi trần, biến em là người duy nhất được hưởng đãi ngộ này em cũng không cần. Chỉ cần nghĩ đến chuyện chị nằm dưới thân thằng khác em đã không chịu nổi rồi. 

Y bực dọc trợn mắt nhìn Thẩm Hoa. Cô tức giận gắt lên.

- Lải nhải như đàn bà. Có làm nữa không? 

Huỳnh Tôn muốn vùng dậy ra khỏi phòng nhưng tiếc nuối cảm giác này nên đành phải cắn răng tiếp tục. Y dập một hồi lại nghỉ khiến Thẩm Hoa mặc dù không được lên đỉnh nhưng được kéo dài rất lâu tạo cảm giác thư giãn mới mẻ. Cô vuốt ve khuôn mặt Huỳnh Tôn, lẩm bẩm. 

- Tôi đi công tác, ở nhà ngoan, đừng nghĩ linh tinh, rõ chưa? 

- Lúc nào em chẳng ngoan.

– Huỳnh Tôn cắn vào cổ Thẩm Hoa rồi mút mạnh muốn tạo dấu hôn. 

Bình thường y mà làm thế Thẩm Hoa sẽ cho y ăn tát nhưng hôm nay cô để yên cho y mút. Huỳnh Tôn hoan hỷ trong lòng, điên cuồng giã gạo, phục vụ Thẩm Hoa. Dường như sau khi cãi vã xong cảm xúc của cả hai đều mãnh liệt hơn bình thường.

Làm xong một lần Huỳnh Tôn vào nhà tắm lau chùi một lượt rồi ra ngoài, muốn ôm Thẩm Hoa để ngủ nhưng cô bò lên người y ngậm lấy phần thân mà mút khiến Huỳnh Tôn sốc đờ đẫn. 

Họ vần nhau hết lần này đến lần khác cho đến khi cả hai đều mệt lả mới dừng lại, ôm chặt lấy nhau, chìm vào giấc ngủ. 

Lê Hương dọn về chung cư mới vào đầu tháng năm, không nói cho bất cứ người mẫu nào biết ngoài Mai Chi. Cô cũng không có nhiều đồ, chỉ toàn quần áo nên chở một chuyến là hết, không cần nhờ người chuyển hộ, cũng chẳng có gì ầm ĩ. Bố mẹ cô đến xem căn hộ, khá hài lòng nhưng không ở lại mà về luôn. Mạc Tuân giúp Lê Hương dỡ quần áo ra. Khi cô đang sắp xếp mỹ phẩm trong nhà tắm thì có tiếng chuông cửa. 

Mạc Tuân tường Huỳnh Tôn đến, đi ra mở cửa mà không nhìn qua mặt mèo.. 

Mai Chi đang đứng bên ngoài, mỉm cười.

- Chào anh, tôi tìm Lê Hương.

- Chào cô. Lê Hương nghe tiếng Mai Chi, nói vọng ra.

- Mai Chi à, vào đi, tôi xong rồi đây. 

Mai Chi vui vẻ xách giỏ hoa quả vào nhà, đặt lên bàn rồi đi ngó loanh quanh. 

- Ôi chao, căn này hai phòng ngủ nhỉ, rộng quá chừng. Không biết bao giờ tôi mới được cấp cho một căn như thế này. 

- Bà được lên phòng tập số 2 rồi mà. Chắc chẳng mấy chốc sẽ được cấp nhà thôi. 

Lê Hương vui vẻ đi ra, mỉm cười. Mai Chi thích thú cười theo. 

- Tôi mong lắm ấy nhưng không phải người mẫu phòng tập SỐ 1 nào cũng được cấp nhà đầu. Đầy người không kiếm lời nổi cho công ty nên vẫn ở nhà của mình đấy thôi. Có quy định rõ ràng về số tiền kiếm được và mức độ nhận diện với công chúng, thúc đẩy tiêu thụ sản phẩm đấy. Tôi nghe mấy chị trong phòng kế toán nói như vậy. Hôm nọ bà Tống Liễu chặn một chi phòng kế toán lại thắc mắc về việc bà được nhận nhà, bị chị kia nói cho một trận. Họ bảo họ không có nghĩa vụ phải công bố rộng rãi với người mẫu những chỉ tiêu cụ thể đó vì đây là quy định của công ty. Người mẫu muốn có nhà phải cố gắng hết sức, tìm cách nổi tiếng, bán được nhiều sản phẩm, ký được nhiều hợp đồng thì mới mong phất lên được, đừng ở đó mà so đo ghen tị với người giỏi hơn. Nghe mát hết cả ruột. 

Mạc Tuân đang xếp đồ vào tủ lạnh, cười khẩy, không biết nghĩ gì trong đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK