Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong phòng chỉ có ba người của ekip trang điểm, họ lắc đầu nhìn nhau. 

- Chúng tôi không rõ ạ. Quản lý vừa đưa cô Dương Huế đây vào nói rằng trang điểm cho cô ấy để chuẩn bị quay.. 

Lê Hương nhíu mày nhìn Dương Huế, cô ta nhếch mép cười. 

- Ôi, vậy các người đi gặp quản lý đi thì hơn, tôi là người mẫu mới của Sattain. Lê Hương, cô bị loại rồi, cuốn gói mà rời khỏi đây đi. 

Cao Thùy ngạc nhiên, Lê Hương tái mặt nhìn từ Dương Huế sang Cao Thùy. Chị vỗ nhẹ lên lưng cô trấn an. 

- Em đứng đây nhé, để chị đi tìm quản lý của Sattain xem thế nào. 

-Vâng ạ. Lê Hương lo lắng vào phòng trang điểm nhìn 

theo Cao Thùy Dương Huế đắc ý liếc cố, buông giọng mỉa mai. 

- Tốt nhất là cô nên biến đi trước khi bị mất mặt thêm. Tôi nói cho cô biết, hợp đồng quảng cáo lần này về tay tôi rồi. Cô chẳng có giá trị quái gì cả, người ta thích loại lúc nào thì loại, tưởng mình hay ho lắm đấy chắc. 

Lê Hương sốc vô cùng, Cơn giận bùng lên. trong ngực nhưng vì trong phòng vẫn có người khác nên cô phải kiềm chế giọng mình, cố gắng khiến nó bình thường. 

- Cô làm người mẫu từ khi nào vậy? 

- Mới thôi. Tôi là người mẫu tự do, chụp ảnh đăng lên trang cá nhân, ký hợp đồng với các nhãn hàng mà mình thích. Lê Hương, hợp đồng này của cô chắc phải khó khăn lắm mới giành được hả? Tôi chỉ cần nói với bố tôi một câu là xong. Để xem ai hơn ai... 

Thì ra Dương Huế dựa hơi bố mình để chiếm hợp đồng từ tay cô. Lê Hương còn tưởng mình làm sai cái gì, khiến cấp trên của Sattain không hài lòng nên thay cô bằng người mới. Cô tức nghẹn cả họng, hừ lạnh. 

-Vậy cơ à? Thật đáng tự hào. Một kẻ đi lên từ đồng tiền như cô mà cũng đao to búa lớn quá nhỉ. 

- Còn hơn thứ khố rách áo ôm như cô. Đã nghèo mạt rệp còn vô liêm sỉ, bám lấy Lực Minh 

của tôi để hưởng lợi. Chắc cô cũng mở chân ra cho vô số đàn ông mới lấy được hợp đồng về chứ gì? 

Lê Hương không thể tin vào tai mình. 

- Dương Huế, cô ăn nói cẩn thận một chút. Tôi là người mẫu bán chuyên của Derefout, ra ngoài làm việc kiếm tiền về cho Derefout thì sếp to sếp nhỏ hậu thuẫn tôi cũng đâu có gì lạ. Cô không có bằng chứng, đừng ngậm máu phun người kẻo nghiệp và miệng đấy. 

- Thôi đi, đã ăn cắp còn la làng. Dực Minh mê cô như điếu đổ, vì cô mà chia tay với tôi. Lê Hương, tôi nói cho cô biết, cô giành được hợp đồng nào tôi sẽ cướp hợp đồng đó. Để xem cô có còn tồn tại được ở giới người mẫu này không. Cô vì vài đồng bạc rách mà phải lăn lộn khắp nơi, quyến rũ người yêu của người khác, còn không biết nhục sao? Muốn đối phó với tôi cô không có cửa đầu.Ở Derefout, Dực Minh, Thẩm Lăng có thể bảo vệ cô, ra bên ngoài rồi để xem ai bảo vệ được cô đây? Lê Hương tôi sẽ khiến cô rớt đài, cứ ở đó mà kiêu ngạo đi. 

Dương Huế rít lên độc địa, mặt mũi vặn vẹo xấu xí vô cùng. Lê Hương tức đến nỗi cố họng nghẹn ứ, hốc mắt nóng bừng lên. Sợ mình sẽ khóc trước mặt Dương Huế để cô ta thêm đắc ý, Lê Hương bỏ ra ngoài hành lang đứng một mình. Lồng ngực cô phập phồng, khó chịu nôn nao cả 

người. Dương Huế kiếp trước khéo léo một cách thâm độc, kiếp này thì chẳng cần dè chừng bất cứ ai, thẳng thừng đối đầu, cướp miếng cơm trên miệng Lê Hương. 

Cao Thùy quay trở lại, lạnh lùng nhất đầu với Lê Hương: 

- Về thôi em. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK