Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bà Nguyễn Oanh nói: 

- Lê Hương vào phòng sinh được một lúc rồi. Đứa thứ hai nên chắc sẽ nhanh hơn đấy. 

- Mấy đứa đúng là... Đàn ông con trai kéo nhau một đám tới đây làm gì? – Ông Lê Khoan lắc đầu cười, chê bai nhưng thực ra khá hài lòng về sự xuất hiện của Dực Luân. 

Đồng Quyên hỏi Huỳnh Tôn. 

- Không phải hôm nay cậu được Thẩm gia mời ăn cơm ư? Sao lại ở đây? 

-Vẫn còn sớm mà. Tôi sẽ đi sau.- Huỳnh Tôn nói dối, dù lòng sốt ruột muốn chết. 

Dực Luân đi tới đứng bên cạnh Huy Nam, nhìn chằm chằm vào cô gái bốc lửa mặc đầm xám đi cùng với cậu khiến cô ta ngại ngùng, mỉm cười. 

- Chào anh. Tôi là Diệu Linh, em họ của Huy Nam, rất vui được gặp anh. 

Dực Luân à lên một tiếng, cảm thấy mình thật lố bịch, không có lỗ nào mà chui xuống cho bớt xấu hổ. Diệu Linh và em con nhà cậu ruột của Huy Nam, mới chuyển tới Hoàng Đô làm cùng công ty với Huy Nam. Gã cười gượng. 

- Chào cô, tôi là Dực Luân. 

Hai người khách sáo bắt tay nhau, Dực Luân nhìn ánh mắt láu cá biết tuốt của Huy Nam, muốn đập đầu vào tường luôn cho rồi. 

Lê Hương thuận lợi sinh một bé gái xinh xắn khiến cả nhà mừng vui khôn xiết. Mạc Tuân vội vàng chạy theo Lê Hương vào phòng hậu sinh, cười không thấy mặt trời. Bé trước là con trai, đã được gần bốn tuổi, hiện đang gửi ở nhà ông bà nội, như vậy là họ có một trai một gái, đạt điểm mười chất lượng. 

Huỳnh Tôn biết Lê Hương sinh an toàn thì chúc mừng rồi vội vàng tới Thẩm gia để dùng bữa tối, hy vọng sẽ lấy lòng được người nhà Thẩm Hoa, thành công rước vợ về nhà. 

Dực Luân và Huy Nam ở lại một lát cũng phải về, đàn ông con trai, dù là em trai ở lại cũng không tiện. Đồng Quyên và Diệu Linh đương nhiên đi theo hai người họ. Chỉ còn lại người nhà Lê Hương. Mạc Tuân có thể chăm sóc cho Lê Hương, thông thạo hết mọi việc nên ông bà Lê Khoan, Nguyễn Oanh vô cùng an tâm. 

Huy Nam bị Dực Luân kéo lại, từ chối đi xe của Diệu Linh mà bắt taxi đi ăn tối. Cả hai đứng ở vỉa hè chờ xe, Huy Nam cười khùng khục trong lồng ngực. 

- Màn bắt gian đi vào lòng đất nhỉ, Dực tổng. Dực Luân thẹn quá hóa giận, gắt lên. 

- Thì ra em biết anh bám theo phía sau. Đã vậy phải gọi điện cho anh chứ. Nếu anh phóng nhanh vượt ẩu mà đâm vào xe khác thì sao? 

- Em còn muốn xem anh giở trò gì ra, sao phải gọi? Anh bị ám ảnh ghen tuông rồi đấy à? Em là người dễ sa ngã thế sao?Yêu nhau bao nhiêu năm rồi mà anh vẫn cứ như một thằng nhóc mới lớn. 

Dực Luân, con cá mập tàn bạo trên thị trường tài chính bị bạn trai nhỏ tuổi ví von với một thằng nhóc mới lớn, nghẹn không nói được lời nào, ngậm ngùi cúi đầu móc thuốc lá ra hút. 

- Tại em đang nghi, đóng đô ở công ty mãi không thèm về, anh không nghi ngờ mới lạ đấy. 

- Công ty là chỗ để làm việc, không phải chỗ để làm trò tình thú, chơi bời yêu đương linh tinh. Anh xem ít phim truyền hình dài tập thôi. – Huy Nam cười khẩy lườm Dực Luân. - Không cần lo lắng, chỉ cần cho em nằm trên em sẽ ngoan ngoãn chung thủy với anh cả đời. 

Dực Luân thả khói ra, giả vờ không nghe thấy, khoác vai Huy Nam. 

- Đi, anh đưa em đi ăn bò nướng. 

- Lại bò nướng. Còn món nào ngon hơn không? 

- Món thịt ngon nhất để dành lát về nhà anh sẽ chén sau. Đừng hòng nghĩ đến chuyện phản công. 

Huy Nam phá lên cười. 

- Hãy đợi đấy. 

- Em có nghĩ chúng ta nên tổ chức một đám cưới oanh động Hoàng Đô không? – Dực Luân cười theo, giọng trở nên nên ngả ngớn. 

- Quên đi. Em sẽ không lấy anh đâu. - Huy Nam...- Dực Luân kêu lên ai oán. 

Hai người lắc lư khoác vai nhau đi trên vỉa hè rực rỡ ánh đèn. 

Dưới lòng đường, xe cộ qua lại tấp nập, đèn pha loang loáng.

__Vậy là bộ truyện kết thúc ở đây, mời các bạn đọc Bộ Lê Hương - Mạc Tuân nhưng ở một diễn biến hoàn toàn khác:  Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK