Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lê Hương đẩy đĩa quả tới gần Dực Luân, gã thờ ơ nhìn vào bếp như đang muốn xem Huy Nam làm gì trong đó. Lê Hương biết ý, gọi Huy Nam. 

- Huy Nam, em ra đưa Dực Luân đi dạo một chút, chị chuẩn bị đồ ăn tối với mẹ. 

- Dạ. 

Huy Nam vội đi từ trong bếp ra. Lê Hương quay lại cười khách sáo. 

- Anh có muốn ở lại dùng cơm tối không ạ? 

- A, được thế thì còn gì bằng. - Dực Luân lập tức đồng ý luôn. 

Lê Hương khá bất ngờ, tưởng gã sẽ từ chối câu mời chào lịch sự đó, ai ngờ... 

Huy Nam nhăn mặt. - Anh bận rộn lắm mà. Nên về thì hơn. 

- Đừng như vậy chứ.Anh mang mối tốt đến tận nhà cho chị gái em, em nỡ lòng nào... 

Giọng điệu của Dực Luân từ uy quyền biến thành ngả ngớn trong chớp mắt, khuôn mặt đẹp trai biến đổi, ánh mắt lúng liếng vô cùng. Lê Hương vừa ngạc nhiên vừa buồn cười, đi vào bếp. Huy Nam xị mặt xuống, không hài lòng. 

Dực Luân uống hết trà trong tách, cầm một miếng lẽ đứng dậy. 

- Mạc Tuân, cậu ra ngoài với tôi một lát. 

Ba người đàn ông cùng nhau ra ngoài. Dực Luân và Mạc Tuân đứng hút thuốc nói chuyện ở trước Cổng, Huy Nam đứng từ xa, không được nghe. Đến khi Mạc Tuần quay trở vào, Huy Nam mới ra ngoài đi dạo cùng Dực Luân trong ánh mắt hình viên đạn của ông Lê Khoan. 

Mạc Tuần trở lại bàn gỗ ngồi với ông Khoan, nhẹ nhàng nói: 

- Dực Luân muốn Lê Hương ký hợp đồng quảng cáo cho đồ gia dụng Dực thị chú ạ. Mối làm ăn tốt như thế này không thể từ chối được. 

Ông Lê Khoan nhíu chặt lông mày, mặt lúc đó lúc trắng nhưng chỉ im lặng nhìn về phía trước, không trả lời. Người làm ăn là như vậy, đứng trước những hợp đồng béo bở và các món lợi, họ có thể nhịn xuống nhiều chuyện khác. Dực Luân đeo bám Huy Nam đương nhiên Lê gia không thể chấp nhận được nhưng khi những con cá nhỏ bị một con cá mập nhòm ngó muốn ăn thịt, họ chỉ có thể bỏ chạy, trốn vào chỗ khuất hoặc cầu mong con cá mập kia vờn chán rồi tha cho họ. Sức chống cự của cá nhỏ gần như bằng không. 

Lê gia trước kia cũng chẳng đấu lại Dực Luân huống hồ hiện tại. Còn chưa kể Huy Nam dường như cũng có cảm tình với Dực Luân, toàn gạt bỏ 

lời khuyên của cha mẹ, nói rằng mình tự lo được. 

Mạc Tuân tiếp tục. 

- Dực Luân sẽ tạo điều kiện cho Lê Hương, kéo về nhiều hợp đồng ngon lành hơn. Bệ đỡ vững chắc như vậy không nên bỏ qua. Cháu nghe nói Dực Luân là người không đứng đắn, cả thèm chóng chán nhưng không bao giờ trù dập người cũ. 

Mạc Tuân chỉ nói đến đó thì ngừng. Chẳng cha mẹ nào muốn con trai mình trở thành gay, làm tình nhân của thằng đàn ông khác. Họ có thể nhẫn nhịn vì Dực Luân giàu có và tài giỏi, sợ ảnh hưởng đến tương lai Lê Hương nhưng về lâu về dài, nếu Dực Luân cứ bám chặt lấy Huy Nam, chắc chắn Lê gia không chấp nhận. Chỉ mong tên kia loanh quanh một thời gian thì chán, buông tha cho Huy Nam. 

Ông Lê Khoan thở dài, giọng nói chứa đựng sự cáu kỉnh. 

- Lê Hương và cháu thế nào rồi? 

- Tốt rồi ạ. – Mạc Tuân mỉm cười. - Cháu đã nói rõ ràng rằng cháu là đàn ông, không phải chủ nợ của cô ấy. Nếu cô ấy bị gánh nặng nợ nần đè nén tâm lý, cháu sẽ giúp cô ấy nhanh nhanh trả xong nợ rồi quyết định tương lai theo ý cô ấy muốn. 

- Nó cố chấp lắm, thiệt thòi cho cháu rồi. - ông Lê Khoan thở dài. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK