Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Hoa nhíu mày, chớp chớp mắt bối rối. 

- Cậu chắc chứ? Ngày mai tôi sẽ bay ra nước ngoài, đi một tuần mới về. 

- Chắc. Chị có đi một tuần, hai tuần hay cả năm cũng không liên quan gì đến tôi. Tôi không làm trai bao nữa. 

Huỳnh Tôn tuyên bố, cảm thấy như đang tự tay đâm chết nửa cái mạng của mình. Thẩm Hoa đâu có cần y, tự y cắt đứt mối ràng buộc duy nhất với cô, ngày tháng sau này họ sẽ trở thành người dựng nước lã. Lời ra khỏi miệng y lập tức hối hận ngay. 

Thẩm Hoa nhìn y chằm chằm, quan sát biểu cảm trên mặt rồi vào hẳn phòng, đóng cửa lại, bắt đầu cởi đồ ra. Huỳnh Tôn nhíu mày nhìn, tim nhói lên từng hồi đau đớn.Y dán mắt vào từng động tác của Thẩm Hoa, nhìn cô kiêu ngạo thả quần áo lót xuống sàn, bước về phía y. Thân hình đẹp như nữ thần khiến Huỳnh Tôn nôn nao cả người, dù đang tức giận nhưng hạ thân vẫn có phản ứng. 

Huỳnh Tôn quay mặt đi, tiếp tục hút thuốc. 

Thẩm Hoa quỳ gối lên giường xoạc chân lê từng bước, ngồi lên đùi y, bàn tay nhỏ nhắn trắng 

muốt chạm vào hạ thân Huỳnh Tôn, vuốt nhẹ. Khá lâu rồi họ không làm tình, Huỳnh Tôn lập tức cứng lên. Y nắm lấy cổ tay Thẩm Hoa, ngăn lại. Cô trừng mắt nhìn lên. 

- Cậu dám ngăn tôi? Cậu sẽ không nhìn thấy tôi suốt phần đời còn lại đầu. 

Bàn tay Huỳnh Tôn buông lỏng ra một cách hèn mọn, bối rối đảo mắt nhìn đi chỗ khác. Đau đớn bóp nát tâm trí y nhưng cơ thể phản ứng rất thành thực, khao khát được trầm mê cùng Thẩm Hoa. Cô nhẹ nhàng sờ, kéo quần y xuống, nắm lấy phân thân mà vuốt ve. 

Bàn tay Thẩm Hoa khiến cây gậy của hắn nhanh chóng cứng lên. Chưa bao giờ Huỳnh Tôn cảm thấy nhục nhã như thế này. 

Chỉ vì quá yêu mà chấp nhận làm một thằng trai bao dự phòng sao? 

Y dụi thuốc lá vào gạt tàn, nắm lấy cổ tay Thẩm Hoa một lần nữa, nhìn vào mắt cô. 

- Dừng lại đi. Tôi không muốn chung cha nữa. Tôi không thích quan hệ với người ngủ cùng nhiều đàn ông khác. 

Thẩm Hoa vung tay lên tát thẳng vào mặt Huỳnh Tôn một cái nữa. 

Cái tát này tuy không đau như trước nhưng khiến y đau đớn gấp trăm lần, mặt nghiêng sang một bên, lông mày nhíu chặt. Thẩm Hoa nhấc người lên trong tư thế quỳ gối bóp cằm Huỳnh Tôn bắt y nhìn mình, trừng mắt dữ tợn, rít lên. 

- Đừng có làm như bản thân mình trong sạch lắm ấy. Trước khi gặp tôi, cậu đi lang đi chạ khắp 

nơi, nay tình một đêm với con này, mọi tình hai đêm với con khác, bẩn thỉu không kém gì ai đâu. Ha... đã đánh đĩ còn muốn lập miếu thờ, bày đặt ghen tuông trong khi bản thân mình chẳng sạch sẽ gì. Nói đi... sau khi gặp tôi, cậu có ngủ cùng con nào khác nữa không? 

Mắt Thẩm Hoa long lên sòng sọc khiến Huỳnh Tôn thoáng sợ hãi. Rõ ràng y mới là người đang tức giận, tại sao thoắt các trở thành kẻ yếu thế hơn? Huỳnh Tôn nhìn Thẩm Hoa một cách oán hận và bị thương, cứng đầu không trả lời. Cô bóp mạnh tay hơn, quát to. . 

- Nói mau. Cậu có ngủ cùng con đĩ nào không mà đòi chất vấn tôi, chê tôi bẩn thỉu? 

Huỳnh Tôn siết chặt tay, ngực phập phồng mắt đỏ ngầu lên, cất giọng nghèn nghẹn. 

- Không... 

- Nói lớn tiếng lên. Sao hồi nãy gào to như vậy mà giờ thỏ thẻ thế, chột dạ à? 

- Không có ai cả. - Huỳnh Tôn dằn từng tiếng. - Chỉ có mình chị thôi. 

Thẩm Hoa nhìn từ con mắt này sang con mắt khác của Huỳnh Tôn, nhếch mép cười nhạt. 

- Tin nổi không đây? 

- Tôi thề. Nếu nói dối, ra đường lập tức bị xe đâm chết. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK