Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Nếu trang phục tối màu chắc nó để sốt cà chua lên? 

- Sao nó vào được mà không bị ai phát hiện nhỉ? Bên ngoài có bảo vệ, không có thẻ nhân viên làm sao vào nồi? 

Lê Hương cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Hóa ra những chuyện trên ti vi cũng có thể xảy ra ngoài đời. Người ta cũng phá hoại các mẫu thiết kế của đối thủ cạnh tranh để hạ bệ lẫn nhau. Nhiều người như thế này mà đối phương vẫn lén vào được, đúng là vô cùng bản lĩnh. 

Người mẫu của bộ sưu tập số chín đi ra hết, năm bộ dự phòng được cho ra sau cùng bởi vì không cùng phong cách và tông màu với những bộ còn lại. Lê Hương lần này phải khoác một cái áo lông thú dày bên ngoài, không cài khuy, để lộ áo bó đen cắt những đường hiểm hóc và quần thô nâu đen cũng bị cắt ngang trong lòng thùng như được may từ bao tải, đi bốt đen cao cổ, đội mũ len thời trang nên phải thả tóc ra. 

Chị chuyên gia trang điểm buông tóc cho cô, chải thẳng, tạo kiểu sơ sơ rồi xịt keo. Lê Hương liếc nhìn về phía Thẩm Hoa và những người bảo vệ, thấy họ đang đấy các trang phục bị hỏng ra khỏi phòng thay đồ. Có lẽ đi điều tra xem ai là kẻ phá hoại. 

Cô tiếp tục đi ra, lần này tự tin vô cùng và thuận lợi hoàn thành phần của mình. 

Buổi trình diễn quả là một trải nghiệm quý báu với Lê Hương. 

Sau khi buổi diễn kết thúc, họ đi ăn đêm ở nhà hàng để mừng chiến thắng, Lê Hương nhắn Mạc Tuân không cần chờ mình nhưng hắn vẫn cố chấp chờ, muốn đưa cô về kẻo Lê Hương uống rượu say sẽ bị kẻ khác hãm hại. Thành ra Lê Hương ăn uống trong trạng thái sốt ruột. Khi có những nhóm người mẫu đầu tiên đứng lên chào về Lê Hương cũng theo họ, cúi chào một lượt. 

Dực Minh và Thẩm Lăng tham gia bữa tiệc chúc mừng này cùng với ban giám đốc, các trường phòng và toàn bộ ekip làm việc của Derefout phục vụ buổi trình diễn. Thấy Lê Hương chào về, Dực Minh muốn gọi cô ở lại nhưng bị Thẩm Lăng nắm cánh tay ra hiệu không nên. Dực Minh đành phải cắn răng ngồi im nhìn cô vội vã ra khỏi nhà hàng. 

Lê Hương đứng ở cửa gọi điện cho Mạc Tuấn, xe hắn nháy đèn ở lề đường, từ từ lái về phía cô, hạ kính hông xuống. Lê Hương tươi cười mở cửa ghế lái phụ ngồi vào. 

- Em bảo anh đừng chờ rồi cơ mà.Anh làm em ngại quá. 

- Anh không yên tâm. Hôm nay em vừa xinh đẹp vừa ngầu lắm đó.Anh chụp được rất nhiều ảnh, còn quay lại nữa. Lát anh gửi cho. 

Lê Hương được khen, cười tít mắt. 

- Em không ngờ anh cũng đến đó.Anh là khách mời sao? 

- Ừ.Anh phải nhờ người quen mới lấy được vé mời hàng ghế đầu đấy. – Mạc Tuần nhìn Lê Hương bằng ánh mắt lấp lánh. - Sau này em nổi tiếng rồi chắc khó có thể mua vé những show diễn có em tham gia. 

Làm gì đến mức đó. Cô chỉ là một người mẫu nhỏ trong rừng người mẫu xinh đẹp thôi, còn Mạc Tuân là sếp lớn của xây dựng Mạc thị, làm sao cô dám so. 

- Anh cứ nói đùa. Nếu anh không mua được vé em sẽ tìm cách lấy vé mời cho anh. 

Mạc Tuân bật cười. 

- Thực ra nhìn em rực rỡ như vậy anh cảm thấy rất lo lắng. 

Lê Hương nghĩ hắn nịnh cô, che miệng cười, không trả lời. 

Sau đó hắn im lặng. Lê Hương nhìn sang, thấy khuôn mặt Mạc Tuân đã trở nên nghiêm túc, cô ngạc nhiên. 

- Lo gì ạ? - Lo em sẽ bị kẻ giàu có, lãng tử nào đó nhắm đến. 

- Em đâu có dễ bị mua bằng tiền như vậy?

– Lê Hương nhìn ra cửa kính, mỉm cười.

- Em rất thích công việc này. Nếu tương lai, khó khăn chồng chất ập đến, có thể em sẽ bỏ cuộc nhưng em không hối hận vì quyết định của mình. Khung cửa sổ của em quá nhỏ bé, ngày ngày từ đó nhìn ra thế giới bên ngoài, chẳng thấy gì cả.

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK