Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Em không cần lo lắng, anh có cách. Chỉ cần từ giờ đến trường quay em phải cẩn thận, không 

được để Dương Huế có cơ hội hãm hại nữa. 

- Em biết rồi, em sẽ cẩn thận. 

Lê Hương ôm cỔ Mạc Tuân, đu lên người hắn làm nũng. 

Đồng Quyên gửi clip Dương Huế hất than vào Mạc Tuân và Lê Hương cho người Dương thị xem. Dương Huế mặc dù trở về nhà trong bộ dạng xộc xệch, một bên má sưng vù lên nhưng sau khi biết sự thật, không ai còn thương xót hay hỏi han gì cô ta nữa. Dương Huế lại bị nhốt trong nhà, không cho đi đâu suốt mấy ngày tết. Cô ta căm hận. Đồng Quyên, toan tính chuyện trả đũa. 

Lê Hương trải qua cái tết thứ hai vô cùng vui vẻ sau khi trọng sinh. 

Mùng ba tết, cô được gọi đến nhà Mạc Tuân. ăn cơm tối. Lê Hương trang điểm nhẹ nhàng, mặc quần áo lịch sự, lái xe từ nhà mình đến Mạc gia, định sau đó sẽ trở về căn hộ của mình luôn nên mang theo cả quần áo. Cô đến Mạc gia lúc năm giờ chiều, Mạc Tuần vui vẻ ra mở cửa, đỡ giỏ hoa quả mà Lê Hương cầm. 

- Em đến rồi à? Mẹ đang làm đồ ăn trong bếp, bố anh ở trong nhà. 

Lê Hương mỉm cười, cảm thấy chuyện này thật là vi diệu. Hôm nọ gặp Thái Cầm trong bệnh viện cô còn cãi nhau với bà ta. Giờ được mời tới 

Mạc gia ăn tối, Lê Hương cũng hơi ngại nhưng trên hết là cảm giác miễn cưỡng, không thích. 

Cô vào phòng khách, thấy Mạc Đông đang ngồi sofa xem tivi thì chào. - Cháu chào chú ạ. Chúc mừng năm mới. 

- Chúc mừng năm mới. – Mạc Đông tươi cười đáp lại. -Cháu đến rồi, ngồi đi. Cô đang chuẩn bị đồ ăn trong bếp. 

- Vậy để cháu vào xem có giúp gì được không. - Được.- Mạc Đông tươi cười. 

Mạc Tuân theo Lê Hương vào bếp. Cô thấy Thái Cầm chỉ đang đứng phụ cô giúp việc làm chuyện này chuyện nọ thôi chứ thực ra không làm gì nhiều. Lê Hương chào. 

- Cháu chào cô, chúc mừng năm mới ạ. Thái Cầm quay lại, cười nhạt. 

- Chúc mừng năm mới.Việc bếp núc xong cả rồi, hai đứa ra ngoài ngồi nói chuyện với bố một lát đi là có thể vào ăn. 

- Vâng ạ.- Mạc Tuần cười, ra hiệu cho Lê Hương. 

Cô cũng chẳng khách sáo tranh việc làm gì, cúi đầu rồi đi ra luôn. Thái Cầm rõ ràng không hài lòng về hành động đó của Lê Hương nhưng chẳng thể nói gì được vì tự bà ta đuổi Lê Hương và Mạc Tuân ra ngoài chứ thực ra cô cũng có ý định giúp. 

Lê Hương ra sofa phòng khách ngồi uống trà, 

Mạc Đông hỏi: 

- Nghe nói hiện tại cháu đang đóng phim truyền hình. Công việc có vất vả không? 

- Dạ không ạ, rất nhàn hạ. Cháu vẫn có thời gian làm người mẫu cho Derefout nữa ạ.- Lê Hương vui vẻ trả lời. 

- Hiện tại còn trẻ, có thể vươn được bao xa thì cứ vươn kẻo sau này có chút tuổi rồi, muốn thực hiện mơ ước cũng không được. 

Lê Hương nhìn khuôn mặt hiền hòa của Mạc Đông, cười tươi hơn một chút. 

- Cháu cũng muốn cố gắng hết sức, vươn lên bằng chính đôi chân của mình. Còn được đến đâu thì phải chờ vào vận may nữa ạ. 

- Chú nghĩ cháu cũng có thực lực mới được mời đóng phim truyền hình đấy. Nếu là người mẫu bình thường còn phải bươn chải chán với cá vai diễn quần chúng trước khi được đóng một vai phụ nhiều đất diễn như vậy. 

Mạc Đông cũng nắm rất rõ mọi chuyện về Lê Hương. Cô cúi đầu. 

- Cháu cảm ơn chú đã khen. Làm việc cùng với các diễn viên chuyên nghiệp mới thấy bản thân cháu chỉ là tay mơ, chưa từng được đào tạo bài bản, không thể sánh bằng được. 

Chuông cửa reo vang, Mạc Tuân đứng lên mở cửa, ngạc nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK