Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối tháng tám, khi cô có thời gian trở lại công ty thì thấy Dương Huế vẫn đang ở phòng tập SỐ ba nhưng không tìm được Mai Chi ở đâu cả. Cô gọi điện cũng không thấy Mai Chi nghe máy nên khi rảnh liền đi tới phòng thiết kế hỏi Thẩm Hoa. 

- Thẩm Hoa, bà có biết Mai Chi đi đâu không? 

- Bị đuổi rồi. – Thẩm Hoa nhếch mép cười. - Cô ta thuê thủy quân tấn công trang Hương Hương của bà, bị đưa bằng chứng lên cho Dực Minh. Trong đó là của Derefout, Mai Chi muốn hạ thấp danh dự của bà mà dìm cả danh tiếng của Derefout, không bị đuổi mới lạ. 

Lê Hương sửng sốt. 

- Mai Chi thuế sao? Trời đất ơi, không thể tin nổi. Ai đưa bằng chứng vậy? 

- Tôi không biết. Cả người đưa và bằng chứng đều không được công khải bởi vì cần phải hack này nọ mới tìm ra, cái đó tôi không rành, mà hack cái gì cũng là phạm pháp hết. Sếp Dực Minh chẳng quan tâm ai là người gửi bằng chứng chỉ quan tâm đến chuyện Derefout nuôi ong tay áo, trả tiền cho người mẫu để họ cắn trộm sau lưng. Mai Chi bị 

đuổi việc ngay hôm đó. Đương nhiên là cô ta không dám lằng nhằng. 

Lê Hương vẫn còn choáng váng vì Mai Chi ra vẻ tốt đẹp như vậy mà hóa ra lại là người ngầm đâm sau lưng, hãm hại cô. Thẩm Hoa cười vào vẻ ngơ ngẩn của Lê Hương. 

- Lòng người hiểm ác lắm, bà bớt ngây thơ đi một chút thì hơn. 

- Tôi đã bớt ngây thơ lắm rồi đấy chứ.- Lê Hương thở dài. 

Thẩm Hoa thích thú ngả người ra ghế. 

- Muốn chơi với tư bản ấy à, không dùng trò bẩn thỉu được đâu. Đời đâu giống trong phim để mà làm bậy bạ, muốn vu oan giá họa hay hạ bệ ai cũng được. Một Hân Lạc, một Mai Chi, để xem còn ai muốn đâm lén sau lưng nữa không còn đuổi nốt. 

Câu nói mỉa mai của Thẩm Hoa khiến Lê Hương nghĩ tới Dương Huế, tức giận bừng bừng mà không làm thế nào được. Cô không có bằng chứng chứng minh Dương Huế là kẻ thuê người đầm mình, dù có muốn trừng trị cũng không được. 

- Gần đây Dương Huế an phận rồi à? 

- Vẫn đầu vào đấy. -Thẩm Hoa cười nhạt.

- Cô ta cứ đến phòng tập hàng ngày thôi nhưng chẳng có việc gì ngoài việc làm người mẫu đứng shop. Nhưng cô ta không muốn đứng, được giao nhiệm vụ cho thì không đi, bỏ shop đó không có người mẫu cũng chẳng ai làm gì được. Dực Minh tức lắm, lệnh cho Thẩm Lăng không giao bất cứ việc gì cho Dương Huế nữa. Chẳng hỗ trợ thiết kế, không được tham gia show diễn nghiệp dư cũng chẳng được chụp ảnh catalogue.

Chỉ có việc đứng shop, làm thì làm không làm thì thôi. Đứng thì có tiền, không đứng tháng đó sẽ không có lương. Dương Huế chẳng quan tâm đến tiền, cứ tới phòng tập lượn lờ rồi về, coi như đang đi làm. 

Lê Hương bật cười. 

- Cô ta định làm gì? Mình rập để cắn trộm thêm mấy phát nữa chắc? 

- Cũng có thể. Chắc muốn cướp hợp đồng người mẫu sản phẩm của bà nên rình rập chờ đợi. Chẳng biết được. 

Lê Hương đang định mắng Dương Huế mấy câu thì điện thoại reo vang, là Cao Thùy gọi. Cô nghe máy. 

- Em nghe ạ. 

- [Lê Hương, vào phòng chị ngay nhé, có kịch bản phim truyền hình gửi tới. Họ mời em làm diễn viên phụ, sếp Thẩm không thích lắm vì đây là nữ phụ ác độc, hành hạ nữ chính.] 

- Phim truyền hình ấy ạ? – Lê Hương ngạc nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK