Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Tuân nằm gối đầu lên đùi Lê Hương, tay cầm khăn bịt vết thương, đầu óc choáng váng. Khi sắp đến bệnh viện thì hắn ngất đi. Lê Hương sợ hãi đến ngơ người, nước mắt cứ tuôn như mưa nhìn y bác sỹ đưa Mạc Tuân lên giường đơn, đẩy vào phòng cấp cứu.

Cô chạy theo, bị chặn lại ở ngoài, cảm giác như trời đất sắp sụp xuống chân đến nơi. 

Nếu Mạc Tuân có mệnh hệ gì, Lê Hương làm sao mà sống tiếp được. 

Cô thấy toàn thân mình mất hết cảm giác, lảo đảo ngồi xuống băng ghế chờ, tim đau nhói lên. từng cơn, ngực nghẹn lại đau đớn. Lê Hương sờ điện thoại trong túi gọi cho bố mẹ mình và bố mẹ Mạc Tuân, nước mắt cứ lách tách rơi xuống. 

Khi bố mẹ Lê Hương đến, nghe cô kể rõ đầu đuôi xong thì các bác sĩ cũng ra khỏi phòng cấp cứu, thông báo rằng tình trạng của Mạc Tuân không có gì nguy hiểm.Vết thương chỉ ở phần mềm, vì chảy nhiều máu nên mới choáng váng ngất đi, chỉ cần ở lại bệnh viện vài ngày là ổn. Lê Hương như trút được cả tảng núi trên người xuống, rối rít cảm ơn các bác sĩ. 

Mạc Tuân được chuyển vào phòng VIP ở tầng năm rồi bố mẹ hắn mới đến. Cảnh sát cũng tới bệnh viện gặp Lê Hương, cô kể lại mấy phút ngắn ngủi kinh hoàng đó. Bố mẹ Mạc Tuân vô cùng tức giận, yêu cầu cảnh sát phải điều tra rõ kẻ chủ mưu đứng sau vụ việc này. Họ sẽ không bỏ qua dễ dàng. 

Lê Hương không trở về, ở lại bệnh viện với Mạc Tuân, ngồi bên giường nhìn hắn. Mặc dù chẳng giúp được gì nhưng cô vẫn không muốn rời đi. Lê Hương thức trắng cả đêm, đời trước rồi đời này lướt qua trong đầu cô. Nắm bàn tay Mạc Tuân, cô nghĩ hiện tại mình không thể sống thiếu hắn được. 

Lê Hương yêu Mạc Tuân của kiếp trước nhưng tình yêu đó chẳng là gì so với tình yêu cô dành cho hắn kiếp này. Bởi vì khi tình cảm được vun vén từ cả hai phía, nó giống như một cây non có đủ nước và ánh sáng, vươn lên mạnh mẽ, xanh tươi.

Kiếp trước chỉ có cô vun vào, Mạc Tuân hờ hãng, bị chi phối tâm trí bởi Dương Huế nên cô cũng chẳng thể toàn tâm toàn ý mà yêu hắn. Hiện tại cô yêu Mạc Tuân của kiếp này, yêu gấp nhiều lần tình yêu trước kia, nhưng Lê Hương chưa từng nói “yêu” với hắn. Khi hắn tỉnh lại cô sẽ nói cho hắn biết cô yêu hắn nhiều như thế nào, muốn được ở bên hắn ra sao. 

Lê Hương gục đầu bên giường, mệt mỏi thiếp đi. 

Mạc Tuân hôn mê bất tỉnh, những ký ức kiếp trước loáng thoáng lướt qua trong đầu hắn. 

Lê Hương sẩy thai, bỏ về nhà mẹ đẻ. Hắn hối hận tột cùng, chặn số Dương Huế, cách ngày lại đến trước cửa nhà cô đứng nhưng không ai cho hắn vào. Bố mẹ vợ bình thường bênh vực hắn như vậy, yêu quý hắn như con đẻ, luôn khuyên Lê Hương phải nhường nhịn và tha thứ cho hắn, giờ cũng không thèm đoái hoài gì.

Mạc Tuân hối hận tột cùng, đau đớn đến chết lặng mỗi lần nhớ lại ngày hôm đó. Giá như hắn đừng vội vàng bế Dương Huế đi bệnh viện mà ở lại xem Lê Hương có vấn đề gì không... 

Lê Hương nói Dương Huế đẩy ngã cô, khiến bụng cô đập vào lan can, Mạc Tuân không tin Dương Huế lại là người như vậy. Hắn nghĩ Dương Huế chỉ vô tình, trong lúc xô xát nóng giận mới đẩy ngã Lê Hương thôi.

Thế nhưng thím Duyên đã chửi hắn một trận không ngẩng mặt lên nổi ở hành lang bệnh viện, sau đó tiếp tục chăm sóc Lê Hương đến khi cô ra viện, về nhà mẹ đẻ rồi thu dọn hành lý, bỏ việc. Mạc Tuân hiện tại trở về căn nhà trống rỗng, không có giúp việc, không có Lê Hương, tối tối đối diện với bốn bức tường lạnh lẽo. 

Hắn mất con, mất luôn cả vợ. Là tự tay hắn đã hủy hoại tất cả. 

Lúc có không biết trân trọng, khi mất rồi hối hận cũng đã muộn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK