Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Anh làm nhanh hơn nhé. - Ừ... Không cần hỏi em, cứ... ... ... 

Lê Hương mở to mắt khi Mạc Tuân mở máy bắt đầu thúc dồn dập khiến cô không chịu nổi. Đau đớn đan xen với khoái cảm tê dại khiến cô vừa muốn bỏ chạy vừa muốn giây phút này kéo dài mãi. Mạc Tuân ra lệnh. 

- Đừng kìm tiếng, cứ rên to lên. - Đồ hư hỏng. 

Lê Hương buột miệng mắng mỏ nhưng khi Mạc Tuân tăng tốc thúc như vũ bão, cô không thể giữ được những tiếng kêu phát ra từ cổ họng mình. Lê Hương ôm lưng Mạc Tuân, móng tay cấu xuống da thịt hắn. Mạc Tuân ngậm môi cô, ghì chặt cơ thể nuột nà của cô, không hề thương tiếc, thô bạo dập như máy. 

Lê Hương vừa đau vừa sướng, nước mắt sinh lý tràn ra, ánh nhìn tan rã, nhớ lại vô số đêm Mạc Tuân cũng ôm cô như thế này, làm động tác này. Có điều, hiện tại ánh mắt hắn hoàn toàn khác với đội mắt lạnh lùng và dữ tợn trước kia. Còn khác ở chỗ nào thì Lê Hương không thể diễn tả nổi vì say rượu, say tình.. 

Mạc Tuân nghiền nát cô bên dưới thân, mồ hôi của hai người vã ra, hòa quyện vào nhau, bên dưới gắn kết không rời. Tình dục của hắn thật thô bạo, mãnh liệt và hoang dại... 

Lê Hương tỉnh giấc vì cơ thể nhẹ nhàng lên xuống, cảm giác rất lạ. 

Cô đang nằm nghiêng, trần trụi trong vòng tay của Mạc Tuân, lưng áp vào ngực hắn, hạ thân hắn đang nằm gọn trong người cô, từ từ rút ra, đấm vào nhè nhẹ như sợ Lê Hương tỉnh giấc, vừa lén lút vừa kiềm chế. Lê Hương cảm thấy bên dưới tê dại, nhíu mày hé mắt nhưng không dám mở lớn ra.

Cây gậy của Mạc Tuân nóng như lửa, động tác cò cưa khiến dịch tiết ra nhiều, âm thanh lép nhép vang lên dâm mỹ vô cùng. 

Lê Hương thấy đầu đau như búa bổ, ký ức từ từ ùa về trong đầu cô. 

Hôm qua cô bị Dương Huế cướp mất hợp đồng, bố cô mất việc, cô đi uống rượu cùng Mạc Tuân rồi được hắn đưa về. Hiện tại cô tỉnh dậy trong trạng thái này, đầu tràn ngập những ký ức hoan ái đêm qua trong căn phòng giống hệt kiếp trước. 

Liệu đây đã là hiện thực chưa hay vẫn đang là ký ức mà Lê Hương đã quên? 

Cô nắm chặt tay để móng tay đâm vào thịt. Đau quá. 

Chết rồi, không phải ký ức, không phải mơ. Đây là hiện thực. 

Lê Hương mở choàng mắt nhìn căn phòng của hai vợ chồng cô, chặn tay lên hông Mạc Tuân, ra hiệu cho hắn tạm dừng lại, hỏi bằng giọng hốt hoảng: 

- Đây là đâu? Mạc Tuân lập tức dừng động tác. - Em tỉnh rồi à? Đây là phòng ngủ của anh. 

- Phòng ngủ của anh? Ở đâu? - Lê Hương sợ hãi quay lại nhìn khuôn mặt đẹp trai, ánh mắt ôn nhu tràn ngập yêu thương của Mạc Tuân, tim thót lên mấy cái. 

- Ở biệt thự của anh trong khu biệt thự liền kề Đông Sang. 

Đầu Lê Hương nổi uỳnh một cái, vội vã quay đầu lại, kinh hãi nhìn khắp phòng. 

Biệt thự ở khu Đông Sang là kiếp này mà. Kiếp trước biệt thự của vợ chồng họ nằm trên phố Hoàng Kiên. 

Trời ơi, tại sao căn phòng kiếp này lại được bài trí giống y hệt căn phòng kiếp trước? Lê Hương trong lúc say rượu đã nhầm lẫn hai kiếp với nhau, tưởng rằng mình mơ thấy kiếp trước bởi vì căn phòng này chính là phòng ngủ của họ. Hiện giờ trời mờ mờ sáng cô mới nhìn rõ căn phòng được sơn màu xanh nhạt chứ không phải màu trắng như kiếp trước. 

Vậy là cô nhầm lẫn, tự nguyện quan hệ tình dục với Mạc Tuân một cách máu lửa, cứ nghĩ đó là ký ức nào đó mà mình đã lãng quên. 

Bên dưới giật giật, cơ thể Mạc Tuân kề sát phía sau, hai cánh tay rắn chắc đang ôm chặt lấy cô, một bàn tay còn bao trọn một bên ngực Lê Hương nhắc cho cô nhớ hiện thực oái oăm. Lê Hương nhắm nghiền mắt lại, thở hắt ra một hơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK