Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô bật máy sấy tóc lên sấy cho khô kẻo bị lạnh. 

Đột nhiên nghĩ đến đồ chua, nước miếng Lê Hương ứa ra. Cô vội vã sấy cho xong rồi cầm ví tiền, đi ra ngoài. 

- Em xuống siêu thị bên dưới mua ít đồ.Anh tắm đi nhé. 

- Ừ. Đừng đi lâu quá. 

Lê Hương mở cửa, xuống siêu thị ở tầng một tìm đồ chua để mua. 

Cô mua một bịch xoài trộn ớt, mấy loại ô mai chua, một bịch bò khô, một cân cam chua.Vừa tính tiền xong Lê Hương không nhịn được, bóc ngay một hộp ô mai, nhón một miếng bỏ vào miệng.Vị chua chua lan ra khiến cô sung sướng nhảy nhót, rồi chợt nhận ra mình không được vận động mạnh, chầm chậm vừa đi vừa ăn. 

Khi về đến nhà, nửa hộp ô mai đã hết veo. 

Lê Hương giật mình khi thấy Mạc Tuân xông từ trong bếp ra, mới chỉ mặc mỗi quần ngố, tóc vừa lau sơ sơ, chưa sấy, nước nhỏ xuống vai. Trong tay hắn cầm cái que thử thai mà hồi nãy cô vứt vào thùng rác phòng tắm. Lê Hương tròn mắt nhìn, bước vào nhà. 

Mạc Tuân nhìn lại cô với khuôn mặt kinh ngạc, tay từ từ giơ cái que lên. 

- Cái này của em à? 

Lê Hương chớp chớp mắt bối rối, gật đầu, miệng vẫn ngậm ô mai. 

Mạc Tuân bước tới gần, cầm lấy cái túi mà Lê Hương đang xách, nhìn một lượt bên trong, khuôn mặt thể hiện sự bàng hoàng. Khi hắn ngước lên, đáy mắt như có hàng tá sao ở trong, lấp lánh vui mừng. 

- Em có thai rồi? 

Lê Hương cúi đầu, tiếp tục nhai ô mai, không biết phải nói gì. 

Mạc Tuân thủ cái túi xuống sàn, ôm chầm lấy cô. 

- Bảo bối của anh... Bảo bối lớn, bảo bối nhỏ... Em có thai rồi. Chúng ta có con rồi. 

Mạc Tuần đẩy cô ra, hôn tới tấp lên mặt, lên môi Lê Hương, mắt đỏ rực, long lanh nước rồi lại ôm chặt lấy cô. 

Lê Hương lấm bấm. - Em vẫn chưa đồng ý lấy anh đâu đấy. 

- Mặc kệ em. Con anh, vợ anh, không ai tranh được. Em có đồng ý hay không cũng vẫn là của anh. 

Hắn vui mừng vuốt ve khuôn mặt của Lê Hương, cười như một đứa trẻ được quà, hôn tới tấp khiến cô cảm thấy ấm áp và nhẹ nhõm, mỉm cười. 

Mạc Tuân buông Lê Hương ra, vội vã bật quạt gió, tuyên bố. 

- Anh sẽ bỏ thuốc lá. Nào, lại đây. Em muốn ăn gì cứ nói, anh nấu cho... Mai anh đưa em đi khám thai. Không biết mấy tháng rồi, là trai hay gái nhỉ. Nếu là con trai... 

Mạc Tuần nói liến thoắng trong niềm hân hoan vô tận. 

Đời này của hắn coi như hạnh phúc viên mãn rồi. Được chung sống cùng Lê Hương, có một đứa Con kết tinh tình yêu của hai người, chỉ thiếu một đám cưới và giấy đăng ký kết hôn nữa thôi là đủ. Hắn sẽ dốc sức bảo vệ bảo bối lớn và bảo bối nhỏ của hắn, không để họ chịu bất cứ tổn thương nào. Đời này kiếp này Mạc Tuân mãi yêu một mình Lê Hương, bù đắp cho cô một đời hạnh phúc, xóa nhòa nỗi đau mà kiếp trước cô đã phải chịu. 

Khi nào sắp chết hắn mới nói cho Lê Hương biết chuyện mình trọng sinh. 

Căn chung cư nhỏ ngập tràn tiếng cười vui vẻ của cặp đôi trẻ. cửa sổ mở toang, chú chim bên trong không hề bay đi, cũng không coi đây là chiếc lồng giam vô hình mà nghĩ nó là tổ ấm của mình, ngày ngày vun đắp cho nó trở nên đẹp đẽ, ấm áp và hạnh phúc hơn. 

Bốn năm sau. 

Dực Luân điên cuồng gào thét ở ghế lái phụ, chỉ đạo Huỳnh Tôn. 

- Nhanh lên, sao cậu lái chậm thế? Đuổi theo, đừng có để mất dấu. 

Huỳnh Tôn đã cố gắng hết sức lạng lách trên đường, bám theo chiếc xe thể thao màu đỏ kia rồi, không thể cố hơn nữa. Y bực mình gắt. 

- Dực tổng, nếu anh lái nhanh hơn được sao không trực tiếp lái đi. Tôi còn phải đi tới Thẩm gia ra mắt bố mẹ vợ nữa. Tự nhiên bị anh về giữa đường thế này tôi biết phải làm sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK