"Nhưng là nghĩ không ra, hai người lại. . ."
Nói đến đây, Trương Quân Nguyên đều có chút im lặng.
Đao Bạch Phượng biến thành trạng thái thời khắc này, ông ta cũng không biết, nên giải quyết như thế nào.
Bùi Nguyên Minh nghe vậy chỉ cảm thấy vô cùng đau đầu, anh day day huyệt thái dương của mình, nói: "Nếu sự tình đã phát sinh đến nước này, như vậy tiếp theo, phải làm gì đây?"
"Chẳng lẽ để tôi, cứ một mực đóng vai cái gọi là người trong định mệnh của nàng hay sao?"
"Hay là nói, để nàng tạm thời rời khỏi Giới Thành?"
Trương Quân Nguyên xuy nghĩ một chút, nói ra: "Bùi Đại Biểu."
"Cậu có thể giải quyết lời nguyền Đảo Quốc trong cơ thể tôi, để tôi khôi phục lại bình thường, tôi nghĩ cậu đối với tình huống của Đao Bạch Phượng tiểu thư, hẳn là ít nhiều cũng có một số biện pháp, đúng không?"
Bùi Nguyên Minh cau mày nói: "Tôi cũng không xác định, dù sao tôi tinh thông, chính là thuật giết người, cũng không phải là thuật cứu người."
"Trừ phi tình trạng này của nàng, là bởi vì lời nguyền do loại thuật giết người nào đó, đưa tới."
"Bằng không mà nói, thật đúng là không thể xử lý tốt."
"Vậy làm sao bây giờ?"
Một bên Trương Ninh Tuyết nghe vậy, gương mặt xinh đẹp một mảnh ảm đạm.
"Nếu như Bạch Phượng tỷ tỷ không khôi phục lại bình thường, nàng khẳng định sẽ còn tìm đến cái chết."
"Tại trong truyền thuyết, hai vị chuyển thế trước đó, cũng đều là bởi sầu lo quá độ mà chết."
Bùi Nguyên Minh chần chờ chỉ chốc lát về sau, nói: "Đợi đến sau khi Đao Bạch Phượng tiểu thư khôi phục bình thường, tôi lại nghĩ biện pháp, xem cho nàng một chút."
"Thử xem có thể thăm dò rõ ràng, đây rốt cuộc là lời nguyền, hay là thứ gì kháchay không."
"Chỉ khi biết rõ ràng điểm này, tôi mới có biện pháp để xử lý."
Dựa theo lời kể của Trương Quân Nguyên, thì thời khắc này, tình trạng của Đao Bạch Phượng rất nguy hiểm.
Mặc dù không có người nào, tận lực nhằm vào nàng.
Nhưng là nói không chừng, một lúc nào đó, nàng liền trực tiếp lại chạy tới, nhảy xuống biển.
Loại tình huống này, mười phần khó xử lý.
Mặc kệ đây là triệu chứng gì, Bùi Nguyên Minh đều cảm thấy, chưa hẳn đã nằm trong phạm vi năng lực của mình.
"Bùi Đại Biểu, cậu có phát hiện ra, thời điểm sau cùng vừa rồi, Đao Bạch Phượng công chúa đối với cậu, là ít nhiều có chút hảo cảm, thậm chí còn chủ động bổ nhào vào trong ngực của cậu hay không."
Trương Quân Nguyên nhớ tới một chuyện khác.
"Cậu cảm thấy, nếu cứ đâm lao thì phải theo lao, như vậy liền có thể đem tình huống của nàng, giải quyết rồi hay không?"
"Đương nhiên, tôi biết Bùi Đại Biểu cậu, đã có nữ nhân, cho nên tôi cũng sẽ không cưỡng cầu."
"Nhưng là tôi cảm thấy, Đao Bạch Phượng công chúa lưu tại Giới Thành mấy ngày này, cậu có thể cố gắng, ở bên người công chúa hay không?"
"Như vậy, nói không chừng có thể ổn định cảm xúc của nàng."
Trương Ninh Tuyết giờ phút này cũng gật đầu như giã tỏi, nàng nhìn ra được, tình huống của Đao Bạch Phượng rất khẩn cấp, cũng rất phức tạp.
Nếu như Bùi Nguyên Minh không đồng ý giúp đỡ, nói không chừng, Đao Bạch Phượng một khi thanh tỉnh, liền lại chạy tới, nhảy xuống biển.