Mục lục
Phú đại gia ở rể – Bùi Nguyên Minh full) – Truyện tác giả: Diệp Trần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1307

Nhìn thấy Chu Cường sắp bị bóp cổ đến chết, Lữ Phàm lập tức vung tay. “Người đâu, mang đối phương đi, căn cứ theo luật pháp mà xử trí. Tuyệt đối không được để người chết ở nơi này.”

Rất nhanh, từ trong xe Porsche xuất hiện vài người dường như là vệ sĩ, nhanh chóng đem hai cha con Chu Chấn Nam rời đi. Mà Lữ Phàm ngay từ lúc nãy đã sớm liên lạc với bên cảnh sát, đoàn người bấy giờ ngay lập tức khuất bóng.

Mọi người bấy giờ ánh mắt đều dồn về phía Bùi Nguyên Minh.

Cổ vấn Minh? Thân phận này quả thật là đáng sợ mà!

Ngay cả Trịnh Tuyết Dương cũng ngỡ ngàng nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Cô chẳng biết từ lúc nào mà chồng mình đã trở thành người cố vấn cho Dương Thành. Tuy rằng đây là vị trí không hề có trong biên chế, thậm chí ngay cả lương cũng không được nhận.

Nhưng thật ra, quyền lực mà vị trí này đem lại vô cùng lớn.

Đặc biệt lần này Bùi Nguyên Minh còn phụ trách kêu gọi vốn đầu tư thương mại. Toàn bộ vận mệnh doanh nghiệp thành hay bại, toàn bộ đều dựa vào lời nói của anh.

Rốt cuộc nhà họ Trịnh của cô, đã vô tình nuôi được một con rồng rồi ư?

Đúng lúc này, Bùi Nguyên Minh lịch sự nở nụ cười, bắt đầu vào vấn đề. “Nào, mọi người ngồi xuống đi. Hôm nay không phải là ngày tụ họp hay sao?”

Tất cả mọi người đều vội vàng ngồi xuống, biểu cảm trên mặt gượng gạo xen lẫn cổ quái. Mà ánh mắt bọn họ lúc này nóng rực, chỉ muốn nhào lên ôm đùi kết thân với Bùi Nguyên Minh. Nhưng cuối cùng, chẳng một ai dám làm chuyện to gan đấy cả!

Đặc biệt Chung Vũ ban nãy còn mắng người không gớm miệng, hiện tại sợ đến mức kinh hồn bạt vía, chỉ lo Bùi Nguyên Minh sẽ nhìn trúng mình. “Vợ đến đây ăn cơm thôi nào!

Bùi Nguyên Minh đương nhiên không có thời gian để chú ý tới đám người này. Đến cũng đã đến rồi, khi nào ăn xong sẽ lập tức rời đi. Sau khi ăn no, anh mới chậm rãi đứng dậy. “Vợ chồng tôi hiện tại có việc phải đi rồi. Hôm nào rảnh rỗi, gặp lại sau.”

Bùi Nguyên Minh dứt câu, thong thả nắm tay Trịnh Tuyết Dương đi về. Mà trong phòng riêng, thời điểm đối phương vừa khuất dạng, mọi người đều như muốn nổ tung, toàn bộ cảm xúc phút chốc được bộc bạch hết ra ngoài.

“Trời ạ! Rốt cuộc thì chúng ta vừa trải qua chuyện gì vậy! Hóa ra Bùi Nguyên Minh không phải là tên rác rưởi vô công rồi người mà cậu ta chính là cố vấn Minh trong truyền thuyết đó!”

“Thì ra người đứng sau hậu thuẫn cho cậu ta chính là Dương Định Quốc, người đứng đầu Dương Thành. Chẳng trách sao cậu Bùi Nguyên Minh này ngay cả tài xế cũng không chịu làm!”

“Mà thân phận cố vấn Minh này đã có thể sánh ngang với vị trí của người đứng đầu trong một gia tộc rồi”

Mọi người không hẹn mà cùng cảm thấy rùng mình. Chung Vũ lúc bấy giờ đã run rẩy đến mức ngồi cũng không vững. Cố vấn tuy rằng không phải chức vụ rõ ràng nhưng thông qua điều này người tinh ý liền nhìn ra được Bùi Nguyên Minh và người đứng đầu Dương Thành tâm ý tương thông, thậm chí đổi phương còn là tâm phúc bên cạnh Dương Định Quốc.

Như vậy cho dù không màng đến chức vụ chính thức nhưng chi cần một câu do đổi phương nói ra, ngay lập tức sẽ quyết định vận mệnh của rất nhiều người.

Tuy rằng cha con Chu Cường vô cùng có quyền lực nhưng xui xẻo thay cho bọn họ lại đá vào trúng tấm lưới sắt, vậy nên mới ngã ngựa.

Trừ khi người phía sau hậu thuẫn cho Chu Chấn Nam quyền lực cao hơn so với Dương Định Quốc, bằng không lần này khẳng định ông ta tiêu đời là cái chắc.

Vào lúc này mọi người cũng dần hiểu ra vì sao người thuộc tập đoàn tài chính Phong Phú lẫn để quốc Ba Tư nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đều quỳ xuống.

Đối phương được chính tay người đứng đầu Dương Thành mời đến, cấp bậc dưới một người trên vạn người, để quốc Ba Tư làm sao dám trước mặt Bùi Nguyên Minh hung hãng càn quấy đây?

“Không ổn rồi, rảnh rỗi nhất định phải đến nhà họ Trịnh bày tỏ thiện chí, tỏ ra áy náy một chút. Hơn nữa, chúng ta còn phải nghĩ cách để kết thân với cố vấn Minh!”

“Bây giờ ngẫm lại thì cố vấn Minh đúng là tuổi trẻ tài cao, càng nhìn càng thấy đẹp trai!”

“Trịnh Tuyết Dương và cậu ta đúng là đẹp đôi mà, trai tài gái sắc!”

Đám người này trước đây không lâu còn trào phúng chê bai

Bùi Nguyên Minh một hồi. Vậy mà bây giờ lại tâng bốc gợi khen không hết lời, dường như chỉ hận không thể trực tiếp nhào lên người đối phương, tỏ vẻ thân thiết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK