Chương 1845:
Đối với vua ăn cơm chùa này, Tư Đồ Chí Khang khinh bỉ tới mức cực hạn.
Mà nhìn thấy Bùi Nguyên Minh để hai tay ở sau lưng, bày ra bộ dạng quan sát chiến đấu, Tư Đồ Chí Khang lại càng thêm thất vọng vê Bùi Nguyên Minh.
Không biết Tần Ý Hàm và Uông Linh Đan nghĩ cái gì, vậy mà nhìn trúng tên ăn cơm chùa giống như là Bùi Nguyên Minhi Tìm người đàn ông như vậy, còn không bằng tìm mình đây này!
Lúc này trong lòng Tư Đồ Chí Khang vừa ghen tị vừa hâm mộ lại vừa hận!
Dương Định Siêu híp mắt nhìn Tần Ý Hàm, một lát sau thở ra một hơi, nói: “Thì ra là thế, tôi đang nói một tên nhà quê như cậu, vì sao còn dám đấu lại thế tử Chân”
“Phá chuyện tốt của thế tử Chân”
“Cướp người phụ nữ của thể tử Chân”
“Thậm chí còn dám đi khiêu khích Uông Vĩ Thành và Kim Tuyết Ngọc!”
“Hóa ra mọi chuyện đều là Tần Ý Hàm cô ở sau lưng sai bảo!”
Dương Định Siêu cảm thấy mình đã nhìn thấu toàn bộ mọi chuyện.
Sau lưng Bùi Nguyên Minh là Tân Ý Hàm.
Mà Tần Ý Hàm vì lên nắm quyền, lúc trước thậm chí không tiếc giả vờ bị người ta phế bỏ, tới mức khiến Long Môn phân hội thủ đô càng thêm hỗn loạn.
Mà gần đây cô ta liên thủ với Sở Tuấn Hiên, nâng đỡ Sở Tuấn Hiên lên nắm quyền, lại càng liên hợp với đa số đệ tử trẻ tuổi trong Long Môn phân hội thủ đô.
Có thể nói, chỉ cần cô ta lại giải quyết Uông Vĩ Thành, có thế trực tiếp lên nắm vị trí phân hội trưởng.
Mà chỗ dựa lớn nhất để Uông Vĩ Thành lên nắm quyên, chính là Chân Vũ Long.
Để một người đàn ông tới cướp Uông Linh Đan, khiến cho kế hoạch đám hỏi giữa Uông Vĩ Thành và Chân Vũ Long thất bại.
Đây hẳn là mưu đồ của Tần Ý Hàm.
Dương Định Siêu tự xưng là Khổng Minh trên đời, cảm thấy chỉ mấy phút là mình thấy rõ chân tướng, trên mặt anh ta lộ ra biểu cảm trào phúng.
“Tần Ý Hàm, cô đúng là có tâm cơ, có thủ đoạn”
“Chẳng qua cô có nghe nói tới một câu hay không?”
“Đó chính là ở trước mặt thực lực tuyệt đối, cho dù là âm mưu và quỷ kế gì, đều không có bất cứ ý nghĩa gì “Cô cho rằng làm như vậy có thể tính kế được phó hội trưởng Uông và thế tử Chân sao?”
“Đúng là buôn cười!”
“Hôm nay cô chẳng những không bảo vệ được Bùi Nguyên Minh, có lẽ ngay cả cô cũng không bảo vệ được!”
Bùi Nguyên Minh mỉm cười: “Dương Định Siêu, với chỉ số thông minh này của anh, vậy mà cũng học người ta làm sát thủ?”
“Chủ yếu và thứ yếu đều không phân rõ được, còn ở đây giả vờ mình giỏi lắm?”
“Giết anh ta”
“Dạ, anh Bùi!” Tân Ý Hàm hơi gật đầu, ngay sau đó thân thể cử động, trực tiếp xông tới.
“Anh Bùi?”
Dương Định Siêu hơi sửng sốt, nhưng không để anh ta nghĩ lại, Tân Ý Hàm đã xông tới trước người, anh ta không thể không nâng súng lên ứng phó.
“Păng..”
Khẩu súng ngắn khai hỏa, viên đạn chì bay ra ngoài.
Tay phải của Tần Ý Hàm vung lên, trong tay áo trượt ra một thanh kiếm dài mảnh, trực tiếp chém viên đạn này ra thành hai đoạn.
“Bùm..”
Âm thanh rất to truyền ra, thân thể Dương Định Siêu lùi về sau, khẩu súng ngắn trong tay liên tục bắn ra.
Kiếm trong tay Tần Ý Hàm liên tục chém ngang chẻ dọc, ngăn cản tất cả đạn bắn tới.
Nhưng chấn động mạnh lại khiến cô ta liên tục lùi về sau.
Súng đạn quả thật là sát khí hiện đại hóa, trong tình huống không đủ thực lực, thì sẽ không có thực lực đấu lại súng.
Cảnh tượng này khiến Dương Định Siêu cười dữ dăn.
“Tôi đã nói rồi, cô không được!”
Sau khi nói xong, anh ta khẽ vươn tay, trực tiếp rút khẩu súng cán dài uy lực mạnh hơn từ sau lưng, nhẹ nhàng kéo chốt an toàn, súng săn cán dài đã đổi phương hướng, bắn về phía mặt Tần Ý Hàm.
“Pằng..”
Bây giờ mấy chục viên đạn trì cùng bắn ra.
Gương mặt Tần Ý Hàm thay đổi, tay trái của cô ta vung lên, vung áo khoác quăng về phía trước.
Trong tiếng nổ vang rất to, thân thể cô ta nghiêng xuống, lăng một vòng trên đất, trực tiếp áp tới gần Dương Định Siêu, kiếm trong tay áo.
giống như mưa kiếm đánh ra.