Chương 2386:
“Rầm…”
Bùi Nguyễn Minh không nói lời vô nghĩa, nắm lấy yết hầu của Hòa Trọng Vinh, sau đó thuận tay cướp khẩu súng bên hông anh ta.
Sau đó Bùi Nguyễn Minh mở chốt an toàn, để ở chỗ chân trái của Hòa Trọng Vinh, trực tiếp bóp cò. Một tiếng vang thật lớn truyền ra! Đùi của Hòa Trọng Vinh bị xuyên thủng, mà cảnh tượng này khiến tinh thần mọi người hoảng hốt.
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt khó có thể tin nhìn Bùi Nguyên Minh. Ngay cả Bùi Diễm Lan lúc này đều miệng đắng lưỡi khô, không biết nên mở miệng nói gì.
Ở loại nơi này, ở trong tình huống như vậy, vậy mà Bùi Nguyên Minh dám không kiêng nể gì ra tay, hơn nữa trực tiếp phát cáu? Rốt cuộc là anh điên rồi, hay là có đủ chỗ dựa..
Nhưng mọi người không thể không thừa nhận, Bùi Nguyên Minh đúng là vô cùng trâu bò. Những người khác tiến vào Long Điện đều sợ hãi rụt rè, ước gì có thể trực tiếp quỳ xuống. Nhưng anh lại như đi vào chỗ không người, lạnh nhạt mà liều lĩnh.
Khóe miệng Thôi Văn Triết hiện lên nụ cười khó coi, anh ta sớm đã biết, cho dù là ở Cảng Thành hay Las Vegas, còn có ai có thể áp chế được tổng giám đốc Bùi?
Thôi Nhã Tuyết thì hoàn toàn ngây ngẩn cả người, muốn nói gì đó nhưng không nói nên lời.
“Khốn nạn!”. Mấy giây sau, Bùi Văn Kiên vung tay lên, một đám vệ sĩ ở bên cạnh anh ta cùng xông lên.
Những người này giơ khẩu súng trong tay lên trực tiếp nhắm ngay Bùi Nguyên Minh, đằng đằng sát khí, có khả năng bóp cò bất cứ lúc nào.
Tuy Hòa Trọng Vinh đau tới mức toàn thân giật giật, gương mặt vặn vẹo, nhưng lúc này anh ta nở nụ cười mỉa: “Thằng khốn này, vậy mà dám bắn tôi, cậu chết chắc rồi!”.
“Ở nơi giống như Long Điền, trước mặt bao người, vậy mà cậu đánh bị thương tôi!”
“Đừng nói là thân phận phân hội trưởng Long Môn phân hội thủ đô không bảo vệ được cậu, cho dù có thể bảo vệ, chúng tôi cũng có thể giết chết cậu!”.
Dưới cái nhìn của Hòa Trọng Vinh, ở nơi như Long Điện bắt cóc con tin là tội rất nặng. Còn dám dùng súng đánh bị thương người khác sao? Bùi Nguyên Minh đây là tự tìm đường chết mà!
Người trâu bò cỡ nào, tự cho là mãnh long qua sông, muốn tạo nên mưa gió ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, kết quả đều chết đuối ở trong hai cái hố sâu này.
Mà hôm nay, Bùi Nguyên Minh cũng giống như những người khác, tự cho mình là mãnh long qua sông, thực ra là hèn mọn như rắn chuột.
“Động vào người của tôi, tất nhiên là phải trả cái giá đắt” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.
“Anh có bản lĩnh lại bảo người của anh cử động thử xem, anh xem tôi có thể phế anh hoàn toàn hay không?
“Bùi Nguyễn Minh, bổ sung trong tay xuống, thả cậu cả Hòa ra, có lẽ như vậy anh có thể còn sống ra ngoài” Bùi Văn Kiên cau mày, nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh chậm rãi mở miệng.
“Nơi này là Long Điền, anh làm bậy ở nơi này, người của Long Điền có thể tiền trảm hậu tấu đấy”. Đối với Bùi Văn Kiên mà nói, lúc này cảnh tượng trước mắt đã có chút không khống chế được nữa.
Dựa theo kế hoạch ban đầu của anh ta, anh ta và Hòa Trọng Vinh xuất hiện, là liên thủ áp chế Bùi Nguyên Minh, phối hợp với Bùi Diễm Lan, làm thế nào cũng phải chụp mũ một tội danh cho Bùi Nguyên Minh.
Nhưng không thể ngờ tới ngay từ đầu Hòa Trọng Vinh đã vả mặt thất bại, lúc này còn rơi vào trong tay của Bùi Nguyên Minh, khiến bọn họ ném chuột sợ vỡ đồ, không thể trực tiếp làm khó dễ.
“Được rồi, đừng nhiều lời như vậy nữa” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.
“Với cảnh tượng hiện giờ, với phong cách làm việc của Long Điện phân đà Cảng Thành và Las Vegas như vậy, cậu cảm thấy cái gọi là hai chữ Long Điền, còn có thể tạo ra bất cứ lực uy hiếp gì đối với tôi sao?”
“Một nơi rơi vào trong tay quyền quý làm hung khí, còn dám nói chuyện tiền trảm hậu tấu, pháp luật đặc biệt cho phép với tôi?”.
“Các người xứng sao?”
“Nhường đường ra, để chúng tôi đi”.
Bằng không mọi người cùng nhau chết” Hòa Trọng Vinh giận quá mà cười: “Họ Bùi kia, cậu dương oai ở Long Điền, còn làm tôi bị thương mà muốn chạy à?”
“Nằm mơ đi!”