Mục lục
Phú đại gia ở rể – Bùi Nguyên Minh full) – Truyện tác giả: Diệp Trần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1654:

Bùi Nguyên Minh gật đầu, không nói gì nữa, mà xoay người rời đi.

Lâm Mạn Ni nhìn thấy Bùi Nguyên Minh rời đi, vội vàng đi theo.

Ở phía sau, Lục Trọng Bằng nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt lập tức oán hận.

Anh ta có tình cảm khác thường đối với Lâm Mạn Ni, chưa bao giờ cho phép người đàn ông khác tiếp cận Lâm Mạn Ni, nhưng Bùi Nguyên Minh này…

Bên ngoài nhà họ Lâm, Bùi Nguyên Minh đang chuẩn bị gọi xe rời đi.

Lâm Mạn Ni lại bước nhanh tới, nhỏ giọng áy náy nói: “Cậu Bùi, rất xin lỗi, ba nuôi tôi quan tâm quá sẽ bị loạn, Trương thiên sư kia tôi cũng không tin được…”

“Còn nữa…”

Bùi Nguyên Minh lắc đầu, nói: “Có lẽ vị Trương thiên sư này có chút bản lĩnh, nhưng chú thuật là do con người tạo ra, tuy tôi không thăm dò ra được con đường của đối phương, nhưng đối phương đã bố trí rất lâu, không có khả năng chỉ vì mẹ nuôi cô mà thôi..”

“Có lẽ đối phương sẽ lợi dụng mẹ nuôi cô giết chết ba nuôi cô, cho nên cô nên sớm chuẩn bị đi”

Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh xoay người rời khỏi nhà họ Lâm.

Lâm Mạn Ni nhìn thấy trong tình huống như vậy, Bùi Nguyên Minh còn lo lắng cho Lâm Khang Dụ, lập tức càng thêm áy náy.

Cô ta lái xe đưa Bùi Nguyên Minh về khách sạn, lúc xuống xe còn rút một phần lễ vật đưa cho Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh biết Lâm Mạn Ni muốn xin lỗi thay Lâm Khang Dụ, cho nên anh cũng không từ chối, mà nhìn thoáng qua xong lập tức nhận lấy.

Phần lễ vật này không phải thứ gì khác, mà là một bánh trà Phổ Nhĩ, màu đen xì, nhìn không có gì đặc biệt.

Nhưng nếu Lâm Mạn Ni lấy thứ này ra tặng, rõ ràng thứ này không đơn giản.

Bùi Nguyên Minh nghỉ ngơi trong phòng tổng thống một lát, khoảng một tiếng sau, di động của anh vang lên, anh tưởng là Lâm Mạn Ni, kết quả người gọi điện là Triệu Quốc Thái.

Triệu Quốc Thái vẫn luôn đợi tin của anh, cuối cùng không đợi được, cho nên gọi tới, muốn Bùi Nguyên Minh đến nhà ăn cơm.

Bùi Nguyên Minh vốn muốn từ chối, tránh khiến một nhà bọn họ cãi vã, nhưng Triệu Quốc Thái kiên trì mãi.

Cuối cùng vạn bất đắc dĩ, Bùi Nguyên Minh chỉ có thể đồng ý ăn bữa cơm này.

Năm giờ chiêu, Bùi Nguyên Minh rời khỏi khách sạn Thế Kỷ, đi bộ tới nhà Triệu Quốc Thái.

Nhưng lúc Bùi Nguyên Minh đi ra khỏi khách sạn, mấy tên lưu manh đi từ trong bóng râm tòa nhà ra, cả đám nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh biểu cảm âm u.

“Anh Lục, tên nhóc kia xuất hiện, nhìn dáng vẻ hẳn là đi ăn cơm!”

Một tên côn đồ tận tâm hoàn thành trách nhiệm gọi điện thoại.

“Được! Nếu cậu ta đi ra, hôm nay ông đây sẽ cho cậu ta học một khóa!”

“Có người, là người cậu ta không thể lừa gạt!”

“Có phụ nữ, không phải người cậu ta có tư cách tiếp cận!”

“Một tên hai lúa không biết chui đâu ra, vậy mà cướp đoạt phụ nữ với Lục Trọng Bằng tôi?”

“Muốn chết!”

Một lát sau, chỉ thấy mấy chiếc xe Toyota bá đạo gào rít lái qua.

“Két” một tiếng thật to, trên con đường rừng không có người đi đường, mấy chiếc xe bá đạo này đột nhiên chắn trước đường đi của Bùi Nguyên Minh.

Ngay sau đó mười mấy tên lưu manh, đều cợt nhả nhảy từ trên xe xuống, sau đó chặn đường đi bốn phương tám hướng của Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh mang theo hộp quà tặng thản nhiên nói: “Có chuyện gì?”

“Làm ra vẻ, tiếp tục làm ra vẻ đi!”

Lúc này đám người “soạt” một tiếng tránh sang hai bên, sau đó chỉ thấy Lục Trọng Bằng mặc âu phục, ngậm xì gà dáng vẻ lưu manh đi ra.

“Họ Bùi kia, mày được đó, không có bản lĩnh khác, nhưng bản lĩnh làm ra vẻ đúng là vô địch thiên hạ, chẳng trách dám cướp đoạt phụ nữ với ông đây!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK