Nội tức điều trị?
Nội gia quyền?
Nghe đến đây, tất cả mọi người đều choáng váng, kinh ngạc đến ngây người!
Tất cả mọi người đều không thể tin được, bởi vì họ chưa từng nghe nói qua, thu các môn sinh trực tiếp truyền thụ những điều này.
Mà lý chấp sự bọn người nghe vậy thì là biến sắc, tiếp đến bọn hắn thật nhanh, lật xem sổ tay dạy học trong tay, lần này không còn là đọc nhanh như gió, mà là mười phần nghiêm túc.
Không mất nhiều thời gian để những bậc thầy võ học nhìn nhau, tất cả đều có vẻ xấu hổ ...
Sách huấn luyện viên giảng dạy của Bùi Nguyên Minh được biên soạn một cách tuần hoàn tiến dần, từ đơn giản đến phức tạp, cộng với phương pháp điều hòa nội khí, phương pháp luyện nội công, v.v.
Có thể nói, nếu thực sự luyện võ theo nội dung sách dạy của anh, không nói thiên hạ vô địch, nhưng là một người đánh mười người, cũng không thành vấn đề lớn.
Mà mắt Triệu Tam Thạch lúc này, đang rơi xuống sách giáo huấn, lông mày cũng lập tức nhíu lại, dường như không nghĩ tới, Bùi Nguyên Minh lại có lương tâm như vậy.
Bùi Nguyên Minh liếc nhìn Lý lão gia, từng chữ từng câu chậm rãi nói: "Ta biết người tới đây luyện võ, đều tin tưởng ta!"
"Cho nên, ta cần phải có trách nhiệm với tất cả môn sinh!"
"Một trăm triệu học phí cũng không phải là bắt buộc, mà là cánh cửa."
"Người không có khả năng trả ra số tiền đó, tương lai bọn họ làm sao có thể chi tiêu tốn kém cho việc luyện võ ?"
" Mà ta đã thu tiền, liền phải làm việc."
"Chỉ cần những môn sinh này chuyên tâm luyện võ, nghiêm túc, siêng năng từng bước, như vậy tại chỗ này của ta, tự nhiên có thể học được rất nhiều thứ."
"Sở dĩ ta chưa nói rõ, ta sẽ dạy quyền thuật nội công và phương pháp điều hòa hơi thở bên trong, lý do duy nhất là ta không muốn làm nơi này quá nóng, vì thu nhận quá nhiều môn sinh."
"Bởi vì, mỗi người đều có thể chất và hoàn cảnh khác nhau. Khi dạy học, chúng ta phải dạy phù hợp với tài năng của từng môn sinh".
"Nếu có quá nhiều người, chúng ta không thể dạy tốt."
"Đương nhiên, ta đã nói tới nước này, nếu có người còn không tin tưởng, có thể tới thu ngân hoàn lại học phí."
"Lui ba lần!"
"Nhưng ta nói trước, chúng ta Quốc Thuật Đường đợt 1. Chỉ nhận 50 môn sinh, sau khi hoàn trả học phí, các ngươi muốn luyện võ vẫn có thể đăng ký tiếp, nhưng cần từ từ để sắp xếp quân số." "
" Chư vị cứ tự nhiên!"
Trả lại tiền?
Có thể được hoàn lại ba lần !?
Lý chấp sự bọn người ,nháy mắt đều thần sắc ngốc trệ đờ đẫn.
Bùi Nguyên Minh nơi này truyền thụ, chẳng những là thực học, mà lại có danh ngạch hạn chế.
Điều quan trọng nhất là nếu bạn không muốn học, bạn cũng có thể được hoàn lại gấp ba lần học phí.
Tất cả những điều này cho thấy, Bùi Nguyên Minh không chỉ lừa đảo, mà còn là một võ quán có lương tâm hiếm có!
Ngay cả Triệu Tam Thạch cũng có chút kinh ngạc.
Nếu không phải hắn ở sai vị trí, hắn cũng muốn đem các cháu trai và đàn em của mình qua đây để luyện võ.
Còn những võ sinh từng hết lòng vì võ học, xưa nay chưa tìm được con đường học võ công thực sự, không biết đã bị lừa bao nhiêu lần, giờ phút này cả đám đều kích động đến toàn thân run rẩy.
Lời dạy của Bùi Nguyên Minh, lời hứa của Bùi Nguyên Minh, quý giá hơn rất nhiều so với 100 triệu đồng học phí mà bọn họ đã đóng!
Đây mới thực sự là bậc thầy võ học!
"Cám ơn Bùi đại sư, không, Bùi lão sư!"
" Lão sưa, chúng ta sẽ không bao giờ bỏ học!"
"Phải, chúng ta tân tân khổ khổ, cả buổi sáng xếp hàng mới tới vị trí, thế nào có thể để tiện nghi những người khác chiếm?"
" Đợi đến kỳ tiếp theo, không biết đợi đến năm con khỉ nào?"
Các môn sinh có mặt đều vui mừng và phấn khởi, tất cả đều biết ơn và họ không hề có ý định bỏ học.
"Bùi tiểu hữu, chuyện hôm nay hết thảy, là chúng ta lầm tin tiểu nhân!"
"Xin hãy chấp nhận lời xin lỗi của chúng tôi!"
Lý chấp sự bọn người, một mặt lúng túng xin lỗi Bùi Nguyên Minh với vẻ xấu hổ, sau đó năm người được gọi là bậc thầy võ học, đều hổ thẹn rời khỏi hiện trường.
Ở lại lâu hơn, họ cảm thấy rằng khuôn mặt mo của họ sắp mất sạch.
Là chấp sự của Võ Minh, đáng lẽ phải duy trì sự công bằng và chính nghĩa cho võ lâm và Giang Hồ, nhưng bây giờ lại nhắm vào những người tốt như Bùi Nguyên Minh, lý chấp sự bọn người xấu hổ vô cùng.