Chương 1090:
Sau khi vẻ mặt của Hạ Vân thay đổi một hồi, cô ấy mới thấp giọng nói: “Chủ tịch, đêm nay tôi sẽ đến chỗ của ông nội để nhờ ông ấy đứng ra hỗ trợ dẹp yên chuyện này.
Bùi Nguyên Minh cười cười: “Tại sao lại muốn dẹp yên chuyện này? Vừa rồi nếu như không phải do Lý Thành Đức chạy trốn nhanh thì tôi dám đảm bảo nửa đời sau của anh ta cũng không cần ăn cơm nữa”
Hạ Vân thở dài một hơi, trong lúc nhất thời cô ấy cũng không biết nói cái gì cho phải.
Đợi đến khi Bùi Nguyên Minh đưa cô ấy về nhà, Hạ Vân lặng lẽ đi vê nhà họ Hạ.
“Ông nội, đã xảy ra chuyện, xin ông hãy giúp Bùi Nguyên Minh một tay đi! Hiện tại toàn bộ Đà Nẵng này, chỉ có ông mới có thể giúp anh ấy”
Hạ Vân “Phù phù” một tiếng rồi quỳ gối dưới chân của Hạ Trung Hưng.
Cô ấy chưa từng chịu khuất phục dù cho đó có là chuyện của bản thân, nhưng cô ấy không muốn Bùi Nguyên Minh vì cô ấy mà trêu chọc nhà họ Lý ở Cảng Thành và nhà họ Hạ ở Yến Kinh.
Đặc biệt nhà họ Hạ ở Yến Kinh.
Hạ Vân là người của nhà họ Hạ ở Yến Kinh, cho nên cô ấy hiểu rõ sức mạnh của nhà họ Hạ ở Yến kinh rốt cuộc đáng sợ cỡ nào.
Dù cho Bùi Nguyên Minh đã từng là chỉ huy trưởng ở Doanh trại Quý Đức, nhưng hiện tại anh đã xuất ngũ.
Ở trong suy nghĩ của Hạ Vân, quá khứ của Bùi Nguyên Minh có thể rất huy hoàng, nhưng bây giờ anh cũng chỉ là chủ tịch của tập đoàn Thiện Nhân mà thôi.
Ở trong mắt của người bình thường thì một tập đoàn như vậy quả thực rất lớn mạnh, nhưng đối mặt với những dòng họ lâu năm như nhà họ Hạ ở Yên Kinh và nhà họ Lý ở Cảng Thành quả thực vẫn chưa đủ.
“Hạ Vân, cháu lại vì một người ngoài mà quỳ xuống?” Hạ Trung Hưng sửng sốt một chút.
“Hạ Vân, một tên nhãi ranh như cậu ta có gì tốt? Có đáng giá để cháu phải làm như vậy không?”
“Cho dù cậu ta có chút bản lãnh, nhưng ở trong mắt của nhà họ Hạ chúng ta thì cậu ta chỉ là một cái đánh rắm!”
“Cháu gả cho Lý Thế Tử không tốt sao? Cháu làm như vậy thì sẽ khiến cho nhà họ Hạ của chúng ta mất hết mặt mũi!”
Người của nhà họ Hạ nhìn thấy Hạ Vân quỳ xuống, vẻ mặt của mỗi một người đều lạnh nhạt.
Theo ý kiến của bọn họ thì Hạ Vân thật sự làm mất mặt của nhà họ Hạ.
Hạ Trung Hưng cau mày nói: “Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì? Cháu nói rõ ràng xem”
Hạ Vân thành thật nói: ‘Bùi Nguyên Minh đụng phải Lý Thành Đức, nhưng anh ấy lại đánh tay sai của anh ta đến mức tàn phế”
Hạ Vân nói hết chuyện mới vừa phát sinh qua một lần.
Về chuyện lúc trước ở khách sạn Wilson cô ấy vẫn chưa nói, bởi vì sự kiện kia quá to lớn.
“Cái gì? Bùi Nguyên Minh lại có thể xúc phạm nhà họ Lý ở Cảng Thành đến mức này?”
Hạ Trung Hưng giật nảy mình.
Mặc dù ông ta biết thân phận chân thật của Bùi Nguyên Minh, nhưng vấn đề là ông ta biết rõ sức mạnh của nhà họ Hạ ở Yến Kinh và nhà họ Lý ở Cảng Thành hơn.
Cho dù Bùi Nguyên Minh có mạnh hơn nữa thì theo ông ta thấy anh cũng là một người cô đơn mà thôi, anh có thể chiếm được ích lợi gì khi đối mặt với nhà họ Lý ở Cảng Thành và nhà họ Hạ ở Yến Kinh?
Đồng thời khi đối mặt hai dòng họ hàng đầu, dù cho anh có là chỉ huy trưởng của Đường Đao.
Doanh thì anh có thể chống đỡ nổi sao?
“Ông nội, ông hãy nghĩ một vài cách giải quyết đi, ông nhất định sẽ có cách! Ông nói với nhà họ Hạ ở Yến Kinh rằng chuyện hôm nay không có liên quan đến Bùi Nguyên Minh, đều là lỗi của cháu” Hạ Vân lập tức mở miệng nói.
Vẻ mặt của Hạ Trung Hưng thay đổi một chút, sau đó ông ta lắc đầu nói: “Hạ Vân, cháu cũng biết, ông không có quá nhiều quyền phát biểu ở trong nhà họ Hạ ở Yến Kinh, ông đi cầu xin bọn họ thì căn bản cũng sẽ không có người để ý tới ông.”
“Ông nội, cầu xin ông! Cháu không muốn trơ mắt nhìn anh ấy gặp phải chuyện không may! Cầu xin ông!”
Hạ Vân ôm lấy đùi Hạ Trung Hưng và cầu xin một cách đầy chua xót.
“Chỉ cần ông có thể giúp anh ấy, cho dù ông có điều kiện gì thì cháu cũng sẽ đồng ý!”
Nghe được câu nói này, Hạ Trung Hưng yên lặng một lúc, sau đó ông ta mới mở miệng nói: “Cháu xác định là cho dù có bất cứ điều kiện gì thì cháu cũng sẽ đồng ý chứ?”
“Vậy chỉ cần cháu gả cho Lý Thành Đức thì ông nhất định sẽ giải quyết chuyện này giúp cháu: Trái tim của Hạ Vân lạnh băng, đến lúc này rồi mà ông nội vẫn phải ép cô ấy gả cho Lý Thành Đức.