Mục lục
Phú đại gia ở rể – Bùi Nguyên Minh full) – Truyện tác giả: Diệp Trần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1650:

Nhìn thấy thái độ của Lâm Mạn Ni, Lâm Khang Dụ cười bất đắc dĩ, sau đó liếc mắt nhìn Lục Trọng Bằng một cái, nói: “Cậu cũng vậy, Lâm Mạn Ni quan tâm mẹ nuôi quá sẽ bị loạn, giọng nói lớn một chút, cậu chấp nhặt con bé làm gì?”

Khóe mắt Lục Trọng Bằng giật giật, cuối cùng gật đầu nói: “Anh rể, em biết rồi”

“Hay là tối nay em mời Mạn Ni bữa cơm, xem như nhận lỗi”“

Lâm Mạn Ni lạnh lùng nói: “Không cần”

“Tối nay tôi muốn ăn cơm với cậu Bùi.”

“Cậu Bùi?” Nghe thấy hai chữ này, cuối cùng tâm mắt của Lục Trọng Bằng mới nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ.

Nhưng không đợi anh ta nói gì, Lâm Mạn Ni đã nhìn về phía Lâm Khang Dụ, nói: “Ba nuôi, hôm nay con đúng lúc đi gặp cậu Bùi, cho nên dẫn cậu ấy cùng tới xem”

“Không phải lúc trước cậu Bùi giải quyết chuyện đó giúp chúng ta, con nghĩ cậu ấy sẽ có biện pháp.”

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, Lâm Khang Dụ hơi gật đầu, tiến lên cười nói: “Cậu Bùi, cậu có lòng.”

Rất rõ ràng, đối với chuyện Bùi Nguyên Minh cứu mình một mạng, ông ta vẫn luôn cảm kích trong lòng.

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Ông Lâm nói quá lời rồi, tôi là may mắn gặp dịp nên đến xem, chưa chắc đã giúp được gì”

“Giúp sao?”

Vốn có chút khó chịu chuyện Lâm Mạn Ni dẫn Bùi Nguyên Minh tới, lúc này Lục Trọng Bằng cười mỉa một tiếng.

“Anh rể, em thấy người này là một tên bịp bợm giang hồ”“

“Gan chó thật lớn, vậy mà tới nhà họ Lâm chúng ta lừa gạt”“

“Người đâu, đánh gãy chân chó của cậu ta cho tôi, đuổi ra bên ngoài”“

“Câm miệng”” Vẻ mặt Lâm Khang Dụ lạnh lẽo: “Vết thương lúc trước của tôi là do cậu Bùi giải quyết giúp, cậu lại còn nói cậu ấy là giang hồ bịp bợm? Cậu đang sỉ nhục chỉ số thông minh của tôi sao?”

Trái tim Lục Trọng Bằng đập nhanh hơn, không thể ngờ tới Bùi Nguyên Minh có thể giúp Lâm Khang Dụ giải quyết vấn đề thương thế, lập tức cười nói: “Anh rể, anh hiểu lầm rồi, hiểu lâm rôi, em quan tâm quá sẽ bị loạn.. “

“Hơn nữa quan trọng nhất là, Trương thiên sư đều đã nói, tình hình của chị em là gặp tà”“

“Ngoại trừ núi Long Hổ bọn họ ra, không có bất cứ kẻ nào có thể giải quyết”“

“Cho dù cậu Bùi này có bản lĩnh, đều khó giải quyết được chuyện ma quái đúng không?”

Khi nói chuyện, vẻ mặt Lục Trọng Bằng kiêu ngạo.

Trương thiên sư là anh ta tìm giá cao mời từ núi Long Hổ tới, trong giới đạo thuật, núi Long Hổ nói một, không ai dám nói hai.

Có ông ta ở đây, chắc chắn sẽ giải quyết được vấn đề trúng tà của chị gái.

Lúc này Lục Trọng Băng nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ châm chọc.

Tuy không biết tên nhóc này chui từ đâu ra, nhưng muốn ôm chân Lâm Khang Dụ, ăn cơm nhão của Lâm Mạn Ni sao?

Nghĩ nhiều quá rồi.

Lục Trọng Bằng anh sẽ không đồng ý.

“Ừm, mọi người yên tâm đi, tôi đã bày Ngũ Linh Tru Tà Trận trong phòng, kế tiếp sẽ không có bất cứ chuyện g씓

Ngay lúc hai bên không ngừng tranh chấp, lúc này cửa phòng ngủ mở ra, một ông già mặc đạo.

bào màu vàng đất đi ra Trong tay ông ta là một thanh kiếm gỗ đào, cõng một cái bàn bát quái, vừa nhìn là cao nhân đäc đạo trong TV.

Lâm Khang Dụ nghe thấy thế thở phào nhẹ nhõm một hơi, vội vàng đi vào phòng ngủ, nhìn thấy bà Lâm ngủ say, ông ta thở phào một hơi, rõ ràng là yên tâm hơn.

Bùi Nguyên Minh cũng thuận thế tiến vào, liếc mắt nhìn bà Lâm một cái, chỉ trong nháy mắt sắc mặt anh hơi đổi, nhanh chóng năm lấy tay bà Lâm, nhìn lòng bàn tay bà ấy mấy lần.

Đợi thấy rõ lòng bàn tay của bà Lâm, sắc mặt Bùi Nguyên Minh thay đổi, nhíu mày lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK