Chương 1273
Trịnh Tuyết Dương bị dọa sợ đến mức chạy ra khỏi phòng riêng của nhà hàng, cảnh tượng này quả là kinh tom.
Giang Dương Hoa lập tức cứng đờ cả người, cả đời này đây là lần đầu tiên ông ta gặp một chuyện xấu hổ như vậy.
“Các vị à, tôi cũng giúp các vị nhé!”
Bùi Nguyên Minh cười tít mắt nhìn những người khác.
Làm sao mà anh lại không nhìn ra được là mấy người này có ý đồ xấu cơ chứ?
Lúc này anh căn bản không hề cho bọn họ cd hội phản ứng lại, mà trực tiếp giúp bọn họ đổ rượu vào miệng luôn.
“Qe ge oe .”
Từng người từng người một trong đâm người này rất nhanh đã bắt đầu đau bụng tiêu chảy.
“Tổng giám đốc Hoa à, chúng ta vẫn còn chưa dược vui thỏa thích má, thêm một vòng nữa thì sao?Bùi Nguyên Minh cười tít mắt lại, cẩm lấy nước thánh”, đến trước mặt Giang Dương Hoa, Giang Dương Hoa nằm trên mặt đất, đau đớn lẫn qua lăn lại.
Ông ta ngẩng đầu lên nhìn Bùi Nguyên Minh, trong mắt chứa đầy sự khó tin.
Cái tên khốn này có còn là người không?
Thể này quá là biến thái rồi đó!
Với trường hợp lúc này của anh, đúng thật sự là ngàn chén không say đó!
“Tôi … tôi không ổn rồi ..”
Giang Dương Hoa không ngừng lắc đầu, lúc này cả người ông ta run cầm cập. “Vậy thì không được đâu, theo quyết định của chúng ta, trong tiệc rượu này ai được nhiều hơn là người thắng đó!” Bùi Nguyên Minh cười tít mắt.
“Tôi – tôi ký hợp đồng .. ký hợp đồng theo yêu cấu của mấy anh ..”
Giang Dương Hoa không ngừng run rẩy, đến lúc này rối ông ta còn đâu mà nhớ tới mệnh lệnh của Chân Hàn Tước dược nữa?
Ông ta chỉ biết rằng, nếu như còn uống nữa, bản thân sẽ đi đời nhà ma luôn, bản thân sẽ chết chắcluôn!
Giang Dương Hoa nhanh chóng bò dậy lấy hợp đồng ra kỷ, hơn nữa bởi vì quan hệ của Bùi Nguyên Minh, cổ phần của ông ta lấy được chi có năm phần trăm.
Mà chút xiu cổ phần này, tuyết đối không thể ảnh hưởng tới việc khống chế cổ phần của tập đoàn Emgrand.
Mấy người Giang Dương Hoa lần này coi như là đến biểu tiến không rồi.
Bùi Nguyên Minh thuận tay nhặt hợp đồng lên rồi quay người rời khỏi phòng riêng của nhà hàng.
“Vợ à, đi thôi, hợp đồng đã đến tay chúng ta rồi.” Bùi Nguyễn Minh cười tít mắt.
Trịnh Tuyết Dương nhìn bản hợp đồng trong tay Bùi Nguyễn Minh, cả người cô đơn ra.
Vào lúc này, cô cảm thấy trên người Bùi Nguyên Minh như đang phát ra ánh sáng vậy.
Quá là lợi hại luôn!
Người chồng này của mình, vậy mà lại có thể dựa vào uống rượu để kỷ được hợp đồng!
Năm phần trăm cổ phần, đổi lấy ba nghìn nămtrăm tỷ, cuộc làm ăn lần này tính thế nào cũng là lãi.
Khi đi đến phía đối diện, Trịnh Tuyết Dương nhin Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt kinh ngạc và nói: “Chống à, anh uống nhiều rượu như vậy mà sao vẫn như không có gì vậy?”
Bùi Nguyên Minh cười cười, còn định nói gì đó, nhưng cả người anh đã có chút lảo đào, rồi ngất lịm đi trong vòng tay cùa Trịnh Tuyết Dương.
“Chống à anh làm sao vậy? Anh rốt cuộc là bị làm sao vậy?”
Trịnh Tuyết Dương sợ hãi, chỉ lo Bùi Nguyên Minh xảy ra chuyện.
Đến giờ phút này cô mới ý thức được, Bùi Nguyên Minh rốt cuộc đã uống bao nhiêu rượu!
Chết vì uống rượu cũng có khả năng lắm chứ!
Nghĩ đến đây, cả người cô toát mồ hôi lạnh.
Đến lúc này Trịnh Tuyết Dương mới có phản ứng lại, hóa ra Bùi Nguyên Minh trong lòng cô lại quan trọng đến vậy.
Nếu như Bùi Nguyên Minh chết rồi, cô cũng không muốn sống nữa!
Cuối cùng Trịnh Tuyết Dương không còn cách nào khác, chi có thế gọi điện cho Trịnh Khánh Vân, sau đóhai chị em vất và khổ sở đưa Bùi Nguyên Minh về nhà.
Sau khi về đến nhà, Bùi Nguyên Minh vừa đến giường đã ngủ thiếp đi luôn.
Nhìn thấy cảnh này, về mặt Trịnh Tuyết Dương bất lực.
Đây là phòng của mình, nhưng mà Bùi Nguyên Minh lại ngủ ở đây luôn mất rối.
Lúc này, vẻ mặt Trịnh Khánh Vân cũng đầy kinh ngạc, cô ta nói: “Chi, chị với anh rể lẽ nào đã ấy ấy rồi sao?”
Trịnh Tuyết Dương đỏ mặt, nói: “Em nghĩ cái gì vậy hà? Làm sao có thể “Vây thì tốt, vậy thì tốt, dọa chết em rồi!” Trịnh Khánh Vân vỗ vỗ ngực, về mặt nghĩ lại đã thấy sợ.
Nếu như anh rể và chị gái thật sự đã phát sinh chuyện gì đó rồi, vậy thì bản thân cô ta hoàn toàn không còn cơ hội nữa rồi.
“Em nói cái gi cơ?”
Trịnh Tuyết Dương đang dùng khăn mặt lau mổ hôi cho Bùi Nguyên Minh, lúc này nghe thấy vậy liền vô thức nói.