Mục lục
Phú đại gia ở rể – Bùi Nguyên Minh full) – Truyện tác giả: Diệp Trần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1285

Lâm Đường Hải vâng lời, nói: “Bổ đỡ đầu cứ việc yên tâm! Con đã ra lệnh rồi. Tận dụng hết tất cả người của con ở Đà Nẵng đi điều tra chuyện này thì chắc chắn sẽ có một kết quả trong thời gian nhanh nhất.”

Thanh Minh Gia khẽ gật đầu. Khi vẫn còn chưa điều tra rõ ràng thì ông ta sẽ không tùy tiện ra tay. Nói cho cùng thì trong mưu sách binh pháp, biết mình biết người mới có thể trăm trận trăm thằng. Thân đã từng là một thiếu tướng, làm sao ông ta có thể bị kích động như những người bình thường được chứ?

Nhìn thấy thái độ của Thanh Minh Gia, những người đại diện phát ngôn có mặt ở đó đều nhìn nhau, rồi đều thở phào một hơi. Nói thật lòng, có tập đoàn Thiện Nhân chèn ép nên bọn họ làm việc đều có chút lo sợ, không dám quá phách lối, hơn nữa mỗi ngày đều thấy kinh hồn bạt vía. Nhưng mà bây giờ đã khác rồi, có Thanh Minh Gia ra tay thì tập đoàn Thiện Nhân chắc chắn là xong đời.

Nếu như vậy thì bọn họ có thể không kiêng nể gì mà ăn “miếng bánh lớn” này của Dương Thành rồi. Đặc biệt là ở hội nghị kêu gọi đầu tư sắp tới đây, chỉ cần có thể kiếm được chút ich lợi gì trong đó thì tuyệt đối có thể kiếm được tiền nhiều như nước. Còn về phần cống hiến cho Dương Thành thi sao ư? Đừng đùa nữa chứ! Mấy người bọn họ tập hợp ở Dương Thành nhưng không phải là đến để làm người tốt việc tốt, mà mục đích của bọn họ là kiểm tiền đấy. Người chết vì tiền, chim chết vì ăn, câu nói này đâu phải chỉ đơn thuần là nói thế thôi đâu. Sau khi rời khỏi sân bay, Chân Ngọc Thụ tới phòng tổng thống của khách sạn Dương Thành. Lúc này, anh ta vui vẻ vô cùng “Thú vị đó! Thanh Minh Gia không chỉ đến mà còn đưa theo cả con trai đỡ đầu và bốn vị đại binh vương dưới trưởng ông ta tới nữa. Ông ta như vậy là chuẩn bị đánh một trận lớn ở Dương Thành rồi. Chúng ta phải mau chóng giành được tập đoàn Emgrand!”

Đối với nhà họ Chân của thủ đô, việc tập hợp đủ hết tài nguyên ở Dương Thành và sử dụng những cái này làm bàn đạp để tiến vào thị trường Dương Thành hay thậm chí thị trường của cả cái Đà Nẵng là điều không thể chờ đợi được. Mà tập đoàn Emgrand là quân cờ mà nhà họ Chân của thủ đô đã chọn tới chọn lui. Nói cho cùng, bất kì một thành phố nào, khi phát triển hơn rồi, động lực đầu tiên chắc chắn phải là bất động sản. Tập đoàn Emgrand chiếm đến một nửa thị trường bất động sản của Dương Thành, trước một dòng họ lớn như vậy, các thế lực lớn không động lòng sao? Có thể nói, lấy được tập đoàn Emgrand chính là nắm bắt được cơ hội lớn nhất để chiếm được thị trường sơ khai của Dương Thành. “Đi, mời anh Ngải Địch của tập đoàn tài chính Phong Trạch tới đây!” Chân Ngọc Thụ nhanh chóng ra lệnh.

Rất nhanh, một thanh niên tóc vàng mắt xanh đi tới phòng của Chân Ngọc Thụ. Giữa hai bên từ lâu đã có rất nhiều lần gặp mặt, lần này tới đều là vì cùng một mục đích, có thể nói là hợp tác vui vẻ. Sau khi Ngải Địch ngồi xuống, cũng không hề khách sáo, mà tự mình lấy trà uống rồi nói: “Anh Chân Ngọc Thụ, tập đoàn tài chính Phong Trạch chúng tôi đã qua một số kênh đặc biệt và biết được rằng gần đây tập đoàn Emgrand đã tiếp nhận một vài công trình cải tạo Tam Cựu. Nếu như có thể thành công, mấy công trình lần này có thể cho tập đoàn Emgrand lợi nhuận tới mấy trăm, mấy nghìn tỷ đồng. Đương nhiên, nếu như mấy công trình này mà thất bại, tập đoàn Emgrand chi còn con đường phá sản mà thôi!”

Hiển nhiên, tập đoàn tài chính Phong Trạch cũng rất xem trọng tập đoàn Emgrand, nếu không thì sẽ không không điều tra rõ ràng tới vậy.

Chân Ngọc Thụ nghe thấy vậy, cười cười rồi nói: “Tập đoàn tài chính Phong Trạch quả nhiên là lợi hại. Thế này đi, sau khi chuyện này thành công, tôi và anh, hai người chúng ta cùng nhau chiếm lấy tập đoàn Emgrand! Tập đoàn tài chính Phong Trạch các anh có tiền, nhà họ Chân ở thủ đô chúng tôi có người, hai chúng ta đứng cùng với nhau thì tuyệt đối có thể nuốt trọn toàn bộ thị trường bất động sản của Dương Thành. Cái này gọi là cùng nhau kiếm tiền đó.”

Ngải Địch cười nói: “Anh Chân Ngọc Thụ khách sáo rồi, nhưng mà tập đoàn tài chính Phong Trạch chúng tôi có một yêu cầu, đó chính là đến lúc đó chúng tôi phải được nắm giữ năm mươi mốt phần trăm cổ phần, cũng đồng nghĩa là chúng tôi nằm quyền phát ngôn của tập đoàn Emgrand!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK