Mục lục
Phú đại gia ở rể – Bùi Nguyên Minh full) – Truyện tác giả: Diệp Trần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1272

“Tiếp nữa nào, vòng thứ ba!”

Từng vòng từng vòng một cứ thể trôi qua.

Đến cuối cùng, Giang Dương Hoa đợi đến khi từng người từng người đều đã uống gån hết hai kg rượu trắng rồi.

Bùi Nguyên Minh còn khoa trương hơn, anh đã uống ít nhất hai mươi kg rượu trắng rồi, Nhưng vào lúc này về mặt anh vẫn không chút biểu cảm nào, nhìn trông y như một người không có chuyện gì hết.

Cảnh tượng này không chỉ dọa Giang Dương Hoa so, ngay đến cả Trịnh Tuyết Dương cũng bị dọa sợ một phen, sắc mắt cô có chút khó coi.

Vốn dĩ cô tưởng Bùi Nguyễn Minh chỉ là bốc phét thôi, không ngờ rằng anh lại lợi hại đến vậy. Giang Dương Hoa và mọi người tuy rằng đã uống sữa chua trước rồi, giúp cho tửu lượng của bản thân mạnh lên hơn nhiều, Nhưng vào lúc này khi đã uống hết một kg rượutrắng, bọn họ cũng cảm thấy vô cùng khó chịu.

“Các vị à, tửu lượng của các vi không ổn chút nào, chúng ta tiếp thêm mấy vòng nữa nhé?”

Bùi Nguyễn Minh cười tít mắt rồi lên tiếng, sau đó bảo người phục vụ mang lên rượu trắng loại mạnh. Nhìn thấy cảnh tượng này, Giang Dương Hoa và mọi người đều bị dọa sợ hết hồn.

Có điều bọn họ cũng không tin vào những hiếm lạ này, không cảm thấy Bùi Nguyên Minh có thể tiếp tục uống nữa.

Rượu trắng lên tới sáu mươi độ nhanh chóng được đưa lên thêm mấy vòng nữa, Có điều Bùi Nguyễn Minh vẫn giống y như một người không có chuyện gì hết, thần sắc anh binh tĩnh, dường như thử anh uống là nước vây.

Còn Giang Dương Hoa và mọi người lúc này hoàn toàn không chịu nổi nữa rồi, tuy rằng bọn họ chưa bị đau đầu, nhưng dạ dày của họ đã cồn cào hết cả lên rồi, giống như là muốn bốc cháy vậy.

Sau đó Bùi Nguyên Minh lại vẫy tay một cái, lần này là “nước thánh” của dân tộc Saiyan được đưa lên!

Loại rượu này độ cổn lên tới chín mươi bày độ, thuộc loại có thế châm lửa được.Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Giang Dương Hoa và mọi người đều biến đổi.

Từu lượng của anh thật đáng sợ quá đi!

Bùi Nguyễn Minh vừa rót rượu, vừa cười và nói: “Tổng giám đốc Hoa à, chúng ta đặt ra một quy định mới đi, đó chính là không ai được nôn ra, không ai được đi vệ sinh!”

Nghe thấy lời nói này, Giang Dương Hoa và mọi người đều cảm thấy da đầu ngứa ngáy râm ran.

Trong lòng bọn họ không đồng ý, nhưng yêu cầu mà Bùi Nguyễn Minh đưa cũng chính là yêu cầu của tiệc rượu, nếu đã đang uống rượu rồi, chắc chắn không thể từ chối.

Vào lúc này, một vòng mới của tiệc rượu đã lại bắt đấu rồi.

Thần sắc Bùi Nguyên Minh vẫn bình tĩnh như thể, uống rượu cứ như uống nước lã.

Năm đó lúc ở trong trận chiến, có một lần bọn họ bị quân địch chia cắt.

Trong suốt quá trình này, Bùi Nguyên Minh chinh là nhờ vào uống rượu để chống đỡ được, Từ sau lần đó trở đi, rượu đối với Bùi Nguyên Minh cũng chỉ như nước mà thôi.Về mặt Bùi Nguyên Minh không sao cả, nhưng mà Giang Dương Hoa và mọi người đều đã không chịu nổi nữa rồi.

Một mặt là vì “nước thảnh” cực kỳ đáng sợ, chỉ uống một ngụm xuống thôi là sẽ bỏng rát cả bụng.

Một mặt còn lại chính là vì bọn họ kìm nén không nổi nữa rồi vừa muốn nôn ra, vừa muốn đi vệ sinh.

Tới lúc này, sữa chua mà bọn họ uống một chút lúc đầu cũng không còn tác dụng nữa rồi, bây giờ bụng dạ bọn họ đều cổn cào hết cả lên.

Nhưng mà chi cần nôn ra một cái, bọn họ sẽ thua mắt.

Vào lúc này, Giang Dương Hoa và mọi người nhìn biểu cảm của của Bùi Nguyên Minh cứ như là đang nhin thần Bacchus vây.

Thế nào là ngàn chén không say?

Chính là đây!

Uống nhiều đến vậy rối, một chút biểu hiện gì cũng không có! Thật quả là đáng sợ!

“Não, tôi kính các vì đây một chầu, tôi xin phép cạn trước để tỏ lòng!”

Lần này Bùi Nguyên Minh uống một hơi hết muờichén “nước thánh”, sau đó anh cười tít mắt nhìn Giang Dương Hoa và mọi người.

“Các vị à, xin mời!”

“Để tôi uống một chút, các vị nghi chút đi!”

Giang Dương Hoa lúc này hết sức khó chịu, căn bản không dám động đây sợ là bản thân sẽ dau bụng tiêu chảy mất.

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Lẽ nào tổng giám đốc Hoa không nâng nổi chén lên nữa rồi sao? Vậy để tôi qua giúp anh nhé!”

Bùi Nguyên Minh cười tít mắt, cầm một chén rượu lên, trực tiếp giữ chặt miệng của Giang Dương Hoa, cử thể mà rót vào.

“Qe .”

Giang Dương Hoa không thể chịu nổi nữa rồi, trực tiếp nôn ra luôn.

Lúc này, phòng tuyến tâm lý đã sụp đổ, ông ta cũng trực tiếp đi tiểu ra đầy luôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK