Mục lục
Phú đại gia ở rể – Bùi Nguyên Minh full) – Truyện tác giả: Diệp Trần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 739

“Ông đúng là cái đồ không biết xấu hổ!”

Vẻ mặt của Trịnh Khánh Vân tràn đầy khó tin, sao người này có thể nói ra những lời vô liêm sỉ như vậy ở ngay trước mặt của mọi người chứ. “Rõ ràng là họ quấy rối tôi trước nên tôi mới tức giận chống lại mà thôi.”

“Bây giờ họ chẳng những đánh lại tôi rồi đập đồ vật, lại còn bắt tôi bồi thường và bồi họ đi uống rượu sao? Các người sao lại vô lý vậy chứ?”

“Ha ha ha ha, cô thừa nhận cô ra tay là được rồi!”

“Tôi đã cho người sao chép lại video cô đánh người rồi!”

“Nếu như cô không chấp nhận việc hòa giải với chúng tôi thì chúng tôi sẽ lập tức kiện cô.”

Tổn thất ba tỷ rưỡi này đủ để cho cô ngồi tù mọt gông rồi.”

Lý Vĩ Tài mở miệng đe dọa.

Trịnh Khánh Vân hơi ngây người.

Tuy rằng cô ta có chút bướng bỉnh nhưng dù sao vẫn chỉ là một học sinh bình thường, chưa từng gặp những tình huống như thế này bao giờ.

Hơn nữa cô ta cũng không ngờ rằng cái tên Lý Vĩ Tài này lại đối xử độc ác với đồng bào của mình như vậy?

Chỉ vì đi nịnh họt mấy tên người Hàn Quốc kia thôi sao? “Còn có mấy người nữa…” “Nếu như các người còn nói nhảm nữa thì tôi sẽ kiện tất cả và nói rằng các anh đến quấy rối trung tâm thương mại Văn Ngoạn của chúng tôi.” “Chắc hẳn mọi người cũng đều biết ai là người đứng đằng sau trung tâm này của chúng tôi rồi nhỉ?” “Đây chính là địa bàn của dòng họ Nạp Lan đó!” “Dòng họ Nạp Lan?”

Khi vừa nghe thấy bốn từ này, mấy người qua đường lúc nãy còn lên tiếng bảo vệ công lý đều không nói thêm gì nữa.

Mọi người đều là người chơi đồ cổ, sao lại không biết đến địa vị của dòng họ Nạp Lan trong giới này chứ?

Ông cụ Nạp Hoàng Chi bậc thầy hàng đầu trong

Tuy rằng cô ta có chút bướng bỉnh nhưng dù sao vẫn chỉ là một học sinh bình thường, chưa từng gặp những tình huống như thế này bao giờ.

Hơn nữa cô ta cũng không ngờ rằng cái tên Lý Vĩ Tài này lại đối xử độc ác với đồng bào của mình như vậy?

Chỉ vì đi nịnh họt mấy tên người Hàn Quốc kia thôi sao? “Còn có mấy người nữa…” “Nếu như các người còn nói nhảm nữa thì tôi sẽ kiện tất cả và nói rằng các anh đến quấy rối trung tâm thương mại Văn Ngoạn của chúng tôi.” “Chắc hẳn mọi người cũng đều biết ai là người đứng đằng sau trung tâm này của chúng tôi rồi nhỉ?” “Đây chính là địa bàn của dòng họ Nạp Lan đó!” “Dòng họ Nạp Lan?”

Khi vừa nghe thấy bốn từ này, mấy người qua đường lúc nãy còn lên tiếng bảo vệ công lý đều không nói thêm gì nữa.

Mọi người đều là người chơi đồ cổ, sao lại không biết đến địa vị của dòng họ Nạp Lan trong giới này chứ?

Ông cụ Nạp Hoàng Chi bậc thầy hàng đầu trong

Ngay sau đó ông ta chạy tới phòng VIP xin ý kiến của hai người kia rồi mới đi ra lên tiếng đầy kiêu ngạo: “Hai vị khách quý đã nói rồi!” “Cho dù cô có bồi thường ba tỷ rưỡi đi chăng nữa thì chuyện có ra tay đánh người cũng không thể bỏ qua như vậy được.” “Trừ khi tối này cô cùng bọn họ đi uống rượu coi như xin lỗi nếu không họ nhất định phải báo cảnh sát.” “Ông…”

Trịnh Khánh Vân vốn đã rất nhẫn nhịn rồi nhưng không nghĩ tới đối phương lại quá đáng đến mức này.

Cô ta rất muốn rời đi nhưng mấy nhân viên bảo vệ cao lớn lại chắn đường đi của cô ta lại.

Hai tên Hàn Quốc ngồi trong phòng VIP bật cười khi nhìn thấy cảnh này.

Trong đó còn có một tên còn bất lịch sự đến độ làm ra một động tác sờ mông, vẻ quyết tâm nhất định phải giành được ngập tràn trên khuôn mặt.

Trịnh Khánh Vân lúc này đã nổi giận đến cực điểm, vốn dĩ hôm nay anh rể của cô ta nói rằng mình còn có việc phải làm nên cô ta không muốn quấy rầy đến anh.

Nhưng đám người này thật là quá quắt!

Hơn nữa nếu như không gọi anh rể tới thì nói không chừng chính mình thực sự sẽ bị thiệt thòi.

Bùi Nguyên Minh vừa mới bước ra khỏi căn cứ Đường Đao thì đã nhận được cuộc gọi từ Trịnh Khánh Vân.

Giọng nói của cô ta trong điện thoại uất ức gần như muốn khóc.

Bùi Nguyên Minh không nói lời nào mà trực tiếp đi thẳng đến trung tâm thương mại Văn Ngoạn.

Khi anh đến nơi, nhìn thấy trong đám đông Trịnh Khánh Vân đang bị mấy người nhân viên bảo vệ cao to lực lưỡng bao vây ở giữa, vẻ mặt đầy tủi thân cùng với dấu bàn tay đỏ ửng trên má.

Bùi Nghiêm Minh bước tới: “Khánh Vân làm sao vậy?” “Anh rể, họ bắt nạt em còn muốn em cùng bọn họ đi uống rượu nữa.”

Trịnh Khánh Vân bật khóc sướt mướt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK