Mục lục
Phú đại gia ở rể – Bùi Nguyên Minh full) – Truyện tác giả: Diệp Trần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1637:

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh và Tần Ý Hàm đi vào phòng, vẻ mặt Sở Tuấn Hiên không tin, anh ta không tin một người bị phế đi còn có thể dễ dàng khôi phục? Nói đùa àI Nhưng mà nửa tiếng sau, Sở Tuấn Hiên lập tức sợ ngây người.

Bùi Nguyên Minh đi từ phòng ra vẻ mặt lạnh nhạt.

Nhưng trên gương mặt Tần Ý Hàm xuất hiện tự tin, loại khí chất này, chỉ có lúc cô ta là Thiên Kiêu của Long Môn phân hội thủ đô mới bày ra.

Lúc này Tần Ý Hàm đi thẳng tới giữa phòng khách, một quyền đánh mạnh lên bàn gỗ, chỉ thấy bàn gỗ kia “răng rắc” một tiếng nổ tung, trở thành đống mảnh nhỏ.

“Khôi phục rồi!”

“Thật sự khôi phục!”

“Tần Ý Hàm tôi đã trở lại!”

Tần Ý Hàm nhìn thấy cảnh này, kích động tới mức chảy nước mắt như mưa.

Cô ta tương đương từ một phế vật biến thành thiên tài lân nữa!

Đây gọi là vương giả trở về.

Mà Sở Tuấn Hiên cũng hoàn toàn nhìn tới mức ngây người.

Đối với vết thương của Tân Ý Hàm, thực ra anh ta biết rất rõ.

Vô số danh y từng nói, muốn chữa khỏi cho Tân Ý Hàm, ít nhất cần cao thủ cấp Chiến Thần tự mình ra tay.

Mà Bùi Nguyên Minh dễ dàng chữa khỏi cho Tân Ý Hàm, chuyện này đủ nói lên, anh cũng là cao thủ cấp Chiến Thần.

Lúc này, nhận thức của Sở Tuấn Hiên đối với Bùi Nguyên Minh hoàn toàn bị phá vỡ.

“Tân Ý Hàm, từ giờ trở đi, đám Ngô Kim Hổ sẽ phối hợp làm việc với cô”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt ngồi xuống ghế sô pha.

“Bất kể cô dùng biện pháp gì, tôi cho cô một tuần, tôi muốn Long Môn phân hội thủ đô hoàn toàn thuộc dưới trướng tôi.”

“Uông Vĩ Thành, Châu Hồng Vĩ gì đó, cô nói với bọn họ, thần phục hoặc là đi xuống dưới với Ngụy Hải Nam, tôi không muốn lãng phí quá nhiều thời gian đối với chuyện này”

“Tôi hi vọng một tuần sau, cả phân hội Long Môn thủ đô, chỉ có mình tôi có tiếng nói”

Tần Ý Hàm khoanh tay nói: “Phân hội trưởng yên tâm, Ý Hàm xin tuân lệnh!”

“Không cần một tuần, trong vòng ba ngày có thể giải quyết mọi chuyện!”

Nhìn Tân Ý Hàm tự tin như vậy, Bùi Nguyên Minh hơi gật đầu.

“Vậy thì chúng ta bắt đầu từ chỗ anh Sở đi”

Bùi Nguyên Minh ra hiệu bằng mắt, Ngô Kim Hổ lấy đường đao bên hông để trước mặt Tần Ý Hàm, điều này khiến Tân Ý Hàm hiểu rõ, đây là đầu danh trạng.

Toàn thân Sở Tuấn Hiên run rẩy, gương mặt tái nhợt, anh ta biết rõ Bùi Nguyên Minh muốn Tần Ý Hàm giết mình làm đầu danh trạng.

Nhưng mà anh ta không muốn chết!

Chỉ trong nháy mắt, Sở Tuấn Hiên đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, dập đầu rầm rầm rầm.

“Hội trưởng Bùi, mong cậu nghe tôi nói một lời!”

“Chị Tần Ý Hàm là Thiên Kiêu của Long Môn phân hội thủ đô chúng tôi, đám Uông Vĩ Thành vốn không phải là đối thủ của chị ấy!”

“Quan trọng nhất chính là, bọn họ đều cho.

rằng chị ấy là phế nhân, chỉ nghĩ tới ăn chị ấy thế nào, cơ bản là không phòng bị chị ấy!”

“Chỉ cần tôi tuyên bố với bên ngoài, chị ấy đang ở trong tay tôi, còn chuẩn bị giao năm phần cổ phần công ty của tập đoàn Khai Sơn cho tôi, như vậy Uông Vĩ Thành chắc chắn sẽ phản đối “Tôi có thể kiếm cớ đàm phán với bọn họi”

“Đến lúc đó, trong buổi đàm phán tất cả nhân vật lớn của Long Môn phân hội thủ đô đều đến, chúng ta có thể bắt hết toàn bộ, một lần vất vả suốt đời nhàn nhất”

“Đám người khiến người ta đau đầu đều ngã xuống hết!”

“Có chị Tần ở đây, có tôi ở đây, bọn họ chắc chắn sẽ không dám lỗ mãng “Bởi vì Tân Ý Hàm có thể đại diện cho đa số người trẻ tuổi của Long Môn, mà tôi có thể đại diện cho nhà họ Sở, có hai chúng tôi liên thủ, kết cục chắc chắn rồi “Mà Sở Tuấn Hiên tôi, nguyện làm trâu làm ngựa cho hội trưởng Bùi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK